38

119 3 2
                                    

#37. Cô đảo(1)...

(1) Đảo đơn độc.

Lý Nham: "Lúc đó đang cần nhân lực, thằng Út còn chưa học xong trung học đã lên tiền tuyến."

Lưu Nghiễn bất chợt hỏi: "Cậu được triệu tập khi nào?"

Lý Nham đáp: "Từ sớm lắm, tôi biết đánh võ chút chút, có tham gia câu lạc bộ võ thuật hồi còn học ở Học viện hành chính. Khi di tản khỏi trường đi theo một chiếc xe cảnh sát vũ trang, một anh cảnh sát nhận được mệnh lệnh, dẫn tôi với mấy đội viên trong câu lạc bộ đi cứu hộ ở ven biển, zombie đông lắm, bạn bè tôi đều bị lây nhiễm hết, sau cùng anh cảnh sát kia nhốt tôi vào kho hàng để tôi khỏi bị lây nhiễm. Tôi chờ ở trong đó suốt hai tháng trời, may là có đồ ăn, mãi sau Lại Kiệt đi tìm kiếm cứu hộ mới phát hiện ra tôi. Vì muốn đền ơn anh cảnh sát kia đã hy sinh vì tôi, nên tôi hỏi sếp mình có đủ điều kiện tham gia đội hay không? Ảnh bảo là tạm được, dù sao giờ cũng thiếu người, thế là tôi liền gia nhập đội Cơn lốc."

Mông Phong chen vào: "Cậu ta là em trai của Lý Tung đó."

"Cậu là em của Lý Tung á?!!" - Lưu Nghiễn sửng sốt hỏi.

"Ừa." - Lý Nham xác nhận - "Các anh đã gặp anh Hai của tôi rồi đúng không?"

Lưu Nghiễn chỉ thở dài, Lý Nham lại nói: "Bọn Lâm Mộc Sâm cũng chết hết, anh tôi đúng là tệ hại, suốt ngày chỉ biết lêu lổng với gã."

Lưu Nghiễn an ủi rằng: "Biết đâu lại chẳng có việc gì, không phải cậu cũng tìm được Tạ Phong Hoa rồi đấy thôi."

"Ừ." - Lý Nham bần thần tiếp lời - "Tôi chỉ còn hai cái mạng thôi, nên sếp không cho tôi làm những chuyện quá mức nguy hiểm. Chỉ cần còn sống sót, trước sau gì cũng sẽ gặp lại."

Lưu Nghiễn hỏi: "A Văn thì sao?"

"Bốn mạng." - Lý Nham đáp - "Sau khi rời khỏi thị trấn Vĩnh Vọng vẫn chưa đụng phải nguy hiểm gì nhiều."

Lưu Nghiễn: "Còn Lại Kiệt?"

Lý Nham: "Không biết nữa, ảnh chưa nói bao giờ. Hồi trước thằng Út không tiêm vắc xin, sếp bảo là kỹ sư máy không đủ điều kiện để được tiêm, thằng nhỏ là kỹ sư máy thứ năm của đội Cơn lốc, lúc nào cũng thích theo đuôi sếp cả."

"Bao nhiêu tuổi?" - Lưu Nghiễn chợt nhớ ra điều gì, gặng hỏi.

Lý Nham đáp: "Chắc là mười bảy, không nhớ rõ lắm, lúc nhảy dù xuống suýt thì ngã chết."

Mông Phong than thở: "Cũng xấp xỉ tuổi Quyết Minh, mẹ kiếp, đời thật khốn nạn."

Lý Nham thở dài, lại nói: "Thằng nhỏ đó thích sếp, cứ trèo lên giường sếp miết. Lưu Nghiễn, cái giường mà anh đang ngủ là của thằng Út đấy, có mấy đêm tôi nghe được, nó chờ lúc nửa đêm tưởng bọn tôi ngủ say hết rồi, mới khẽ khàng mò mẫm leo xuống, muốn ngủ chung với sếp."

"À." - Mông Phong phán - "Thằng nhỏ là 'loại đó' ".

Lý Nham: "Thật ra tôi thấy bình thường mà, chẳng phải lúc trước các anh cũng là 'loại đó' à?"

Mông Phong hùng hồn đính chính: "Anh mày không phải nha, sau khi chia tay Lưu Nghiễn anh đây liền thích nữ giới."

Lưu Nghiễn chẳng đếm xỉa tới Mông Phong, cậu lại hỏi: "Tiếp đó thế nào?"

[Đam Mỹ] 2013 - Phi Thiên Dạ TườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ