Tin tức đạo diễn cho Thẩm Thu Hoa thêm cảnh quay truyền khắp đoàn phim. Thẩm Thu Hoa cảm giác được nhân viên công tác đoàn phim khách khí với mình rất nhiều. Khi không có cảnh quay, Dương Quỳnh lấy canh từ trong bình giữ nhiệt, "Mau uống chút, vẫn còn nóng."
Thẩm Thu Hoa nhận chén nhỏ, thong thả ung dung uống.
"Sau khi chị Thu Hoa diễn Quý phi, động tác thường ngày cũng giống Quý phi. Nhìn nhất cử nhất động thật ung dung hoa quý." Lăng Tương Quân đi đến nói. Phía sau nàng có trợ lý thay nàng giơ dù che nắng.
"Em muốn uống một chút không? Tay nghề Dương Quỳnh nấu canh không tồi." Thẩm Thu Hoa cười nói.
"Cảm ơn chị Thu Hoa. Bên kia em có vật bảo mẫu làm đưa đến. Phúc khí của em không tốt như chị Thu Hoa, không mời được người toàn năng như trợ lý Dương." Lăng Tương Quân nói xong, đi về phía sân chụp.
"Này có ý gì?" Dương Quỳnh không hiểu ý nàng, nhưng vẫn cảm thấy được ngữ khí âm dương quái khí.
"Còn có thể có ý gì?" Thẩm Thu Hoa uống xong canh, đưa nó cho Dương Quỳnh, muốn thêm chén nữa. "Đạo diễn cho em thêm cảnh, cô ấy khó chịu thôi. Cô ấy là nữ chủ, muốn thêm cảnh cũng nên là cô ấy trước."
"Cô ấy là nữ chủ, suất diễn nhiều nhất, còn muốn thêm?" Dương Quỳnh đưa canh cho Thẩm Thu Hoa, "Hơn nữa, không phải chỉ thêm vài cảnh vũ đạo thôi sao? Em có thể nhảy, đạo diễn mới cho em thêm cảnh. Cô ấy muốn thì cũng biết khiêu vũ đi."
Lời này nói không sai. Nhưng đổi thành người khác, Dương Quỳnh tuyệt sẽ không nói như vậy. Có thể thấy người ở lập trường nào sẽ có quan điểm ở lập trường đó.
"Trong lòng cô ấy không thoải mái là chuyện thường tình. Mấy hôm nay, chị gặp cô ấy thì cứ trốn tránh. Bất hòa trong đoàn phim là tối kỵ, em không muốn tìm phiền toái cho đạo diễn." Tân nhân trẻ tuổi luôn khí thịnh. Kiếp trước tân nhân vừa vào cung cũng từng ỷ vào sủng ái mà không biết trời cao đất dày mà khiêu khích. Thẩm Thu Hoa nhìn cảnh này đến nhàm. Ai mà không có một thời tuổi trẻ?
"Chị biết." Dương Quỳnh bên cạnh Thẩm Thu Hoa lâu, cũng hiểu nương nương trước nay không phải người thích khích phách nhất thời. Nàng có năng lực làm trời làm đất, lại cố tình suy nghĩ cho người khác, không chịu tùy hứng. Có đôi khi Dương Quỳnh cảm thấy nương nương sống như vậy thật sự quá ủy khuất. Nhưng Thẩm Thu Hoa làm người luôn như vậy. Từ nhỏ nàng chịu ảnh hưởng của gia tộc, đi một bước, xem hai bước, nghĩ ba bước. Kiêng kị nhất là hành động theo cảm tình. Sống không có chuyện vui thì thế nào? Người có thể cười đến phút cuối mới là người thắng chân chính.
"Thu Hoa, em cũng phải chú ý. Để ý đừng cho Lăng Tương Quân lợi dụng tình tiết trong phim mà ngáng chân em." Lúc không diễn, cô có thể tự tin bảo hộ được an toàn của Thẩm Thu Hoa. Nhưng tình tiết trong phim, cô không thể làm được gì.
Thẩm Thu Hoa gật đầu. "Yên tâm đi. Em là Quý phi. Dù cho cô ấy là tân sủng, cũng không có đạo lý không cho em mặt mũi."
Sự thật chứng minh Thẩm Thu Hoa đã quá coi thường tâm ghen ghét của người khác. Hôm sau, nàng có một cảnh tản bộ tâm sự cùng Lăng Tương Quân. Cảnh này diễn không khó, chỉ cần hai người đi bộ, lời kịch không nhiều, một lần là có thể qua. Kết quả khi hai người diễn, đột nhiên dưới chân Lăng Tương Quân mềm nhũn, cả người đảo về hướng Thẩm Thu Hoa. Thẩm Thu Hoa đóng vai Quý phi, bên người có cung nữ hầu hạ. Một đám người không có chỗ trốn. Bị Lăng Tương Quân áp cả người té từ bậc thang xuống.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT-EDIT] [Hoàn] Sủng Phi Cự Liêu - Liễm Chu
General FictionTác phẩm: Sủng Phi Cự Liêu (Giới Giải Trí) Tác giả: Liễm Chu Thể loại: Hiện đại, Giới giải trí, 1x1, HE Số chương: 171 Chương Nhân vật chính: Thẩm Thu Hoa x Dương Quỳnh