Chương 30

291 34 36
                                    

"Em không cần thương hại anh đâu. Chính anh mới phải cám ơn thời gian qua em đã chăm sóc anh. Chịu đựng anh. Thậm chí không màng tới mạng sống để bảo vệ anh."

Perth nhìn Saint. Cố gắng hiểu những gì Saint đang nói. Nhưng có vẻ không được.

"Là anh nợ em mạng sống của mình đó Perth. Nên kể cả sau này không liên quan tới nhau nữa, anh sẽ trả cho em. Nếu em cần."

Perth không nói được gì cả. Cậu vẫn chưa thể bắt nhịp được đã lại nghe Saint đột ngột hỏi:

"Perth, em có yêu anh không?"

"..."

Sự im lặng thay cho câu trả lời. Saint hít sâu một hơi, rồi nói:

"Cảm ơn đã dành thời gian cho anh."

"Tạm biệt."

Saint cố nặn ra nụ cười tiêu chuẩn. Ôm lấy ba lô rồi xoay người xuống xe.

Perth không đuổi theo. Cũng không có lí do gì để đuổi theo.

Saint chạy về nhà. Đóng sập cửa.

Nước mắt rơi như mưa.

Vậy là kết thúc rồi.

.
.
.

"Dậy đi Perth, anh sợ lắm!"

"Đừng để anh một mình, được không?"

"Em mau tỉnh dậy đi!"

"Xin em đấy..."

...

"A!"

Perth tỉnh lại từ trong giấc mộng. Từ ngày nghe Saint nói chia tay, hình ảnh lúc bị tai nạn cứ quẩn quanh trong đầu Perth. Nó không ngừng diễn ra, còn theo tới cả giấc mơ. Nhất là bên tai luôn nghe được âm thanh của ai đó, vừa khóc vừa cầu xin cậu tỉnh lại. Mỗi lần mơ thấy nó, cậu đều giật mình bừng tỉnh.

Đầu Perth đau như muốn nứt ra. Cậu ngồi dậy lấy thuốc để uống. Sau khi bị tai nạn, Perth vẫn luôn phải sử dụng thuốc. Thế nhưng chưa lúc nào lại đau đớn như thời gian gần đây. Perth nghĩ có lẽ cậu phải sớm quay lại bệnh viện để kiểm tra.

Lấy được thuốc rồi, nhưng chai nước không còn một giọt. Lúc P'Saint ở đây, lúc nào anh ấy cũng chuẩn bị mọi thứ đầy đủ. Chỉ cần đưa tay ra là có thể lấy được. Thật sự rất giỏi chăm sóc người khác. Nhưng bản thân anh ấy thì...

Perth nhớ có duy nhất một lần từ khi cậu ở bệnh viện về. Hôm đó không hiểu sao lại thấy khó ngủ nên định xuống dưới tầng chơi game. Nhưng lúc xuống hết bậc thang thì thấy ánh sáng yếu ớt hắt ra từ khu vực bếp.

Cậu không tự chủ được mà bước nhẹ tới gần hơn, liền nghe thấy tiếng khóc rất khẽ.

Sao P'Saint lại khóc?

Công việc không suôn sẻ sao? Hay có người chèn ép anh ấy?

Nhưng Perth chỉ dám đứng đó, đứng một lúc thật lâu. Tới khi tiếng khóc dừng lại, cậu mới quay về phòng ngủ.

Cho tới giờ, Perth vẫn chưa biết nguyên nhân tại sao Saint khóc. Nhưng chuyện đó có còn quan trọng nữa không?

Dù đã xem ảnh và tin nhắn, nhưng cậu vẫn không tài nào nhớ ra được mối quan hệ của mình và P'Saint thực sự là gì. Thời gian qua hai người ở chung như thế là sao.

[PerthSaint] Bad LiarNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ