Ngày Dư Cảnh Thiên kéo vali vào Ký túc xá Đại Xưởng đã là 2 tuần sau ngày nhập học chính thức.
Chủ tịch Dư quả nhiên dứt khoát cho cậu ra khỏi nhà, tiền tiêu cũng bị cắt 9 phần. Bà Lý Cầm xót con có ý cung cấp sau lưng, bị ông Minh biết được đã mắng cho một trận ra trò.
Dư Cảnh Thiên cậu thảm rồi.
Phòng 502. Lầu 5. Và không có thang máy.
Duyệt.
Đứng trước cửa phòng có tấm bảng "502" đang treo lủng lẳng như muốn rơi xuống đất, Dư Cảnh Thiên thở không ra hơi, gõ cửa. Mở cửa cho cậu là một thằng nhóc mặt búng ra sữa nhưng chiều cao thì như muốn đụng trần nhà.
"Cậu tìm ai?"
"Tôi... tới nhận phòng"
"Cậu là Dư Cảnh Thiên à?"
"Ừ"
"Nhanh vào đây!"
Thằng nhóc đó galant lấy vali trong tay cậu mang vào phòng giúp.
"Dư Cảnh Thiên tới rồi tụi bây!"
Tụi bây ở đây là 2 thằng nhóc khác đang ngon lành ăn mì gói được nấu trong một cái nồi cơm điện.
Thật là đặc sắc.
Vẫn là thằng nhóc đó:
"Mình là Từ Tân Trì. Đây là Thập Thất. Còn nhóc lùn kia là Lưu Quan Hữu".
Sau màn chào hỏi thì cậu cũng yên vị trên cái giường - được - gọi - là - của mình, gác tay lên trán suy nghĩ về việc phải làm gì tiếp theo.
"Sao cậu nhập học muộn vậy?". Là Từ Tân Trì.
"À, nhà mình có chút chuyện....". Cậu đưa ra bừa một cái lý do.
"Ăn không? Xuống đây, lấy thêm 1 cái bát". Thập Thất nhiệt tình lên tiếng mời.
"À, các cậu ăn đi, mình không đói"
Nhìn ba đứa ngồi ăn mì được nấu trong nồi cơm điện một cách ngon lành, Dư Cảnh Thiên cảm thán vì đây sẽ là cuộc sống tiếp theo của cậu. Nhóc lùn tên Quan Hữu kia nãy giờ không lên tiếng, đôi lúc len lén nhìn cậu đầy ý tứ. Dư Cảnh Thiên mặc kệ nó có ý gì, quay vào trong đánh một giấc trước rồi tính sau.
Nhưng mà cái mùi nó cũng kích thích quá đi. Cậu đói thật mà, sáng ăn ít, leo lên mấy tầng lầu thì bữa sáng của cậu nó cũng tiêu hoá hết rồi. Dư Cảnh Thiên ngồi dậy, nhìn tụi nó ăn mà nuốt nước miếng cái ực. Từ Tân Trì tinh ý đứng dậy lấy cái bát.
"Xuống cùng ăn đi, đừng ngại, bọn mình sẽ ở cùng nhau lâu đấy". Tân Trì cười hiền.
Cũng chỉ đợi có thế, Dư Cảnh Thiên cũng chả làm bộ làm tịch gì, gia nhập luôn với tụi nó. Tuy ăn chung hơi mất vệ sinh nhưng mà cứ no bụng trước đã, cậu ý thức được bây giờ chỉ có một mình, cũng nên tự lập rồi, và ngày tháng sắp tới thì cậu phải sống chung với ba thằng nhóc này nên bây giờ mà tỏ vẻ xa cách cũng không được hay.
Vậy là mối quan hệ bạn bè cùng phòng chính thức bắt đầu từ bát mì được nấu trong một cái nồi cơm điện.
Ban đầu Dư Cảnh Thiên chuẩn bị tinh thần sống trong KTX như đi ở tù. Sự thật thì cũng không khác ở tù là bao, mà cũng không đúng, trong cái nhà tù KTX này cậu quen được Từ Tân Trì tính cách ấm áp, luôn quan tâm đến mọi người, Thập Thất vui tính, hay bày trò chọc cười để tạo không khí, Dư Cảnh Thiên khá hợp cạ với hai người bạn này. Thật tốt. Riêng chỉ có thằng nhóc Lưu Quan Hữu là khó gần. Tụi nó không như đám bạn cũ của cậu, tụi nó ko tụ tập, không bar club, không rượu bia, có chăng chỉ là cả đám chơi game cả buổi tối rồi ngủ nướng tới sáng hôm sau nhân tiện cúp học luôn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Phong Dư Đồng Châu] Đường Chân Trời Màu Xám
FanfictionMột chút kỷ niệm cho Phong dư đồng châu - couple duy nhất mình đu trong Thanh 3. FYTZ - ngang ngược có, trắc trở có, nhưng cũng đầy màu hường của tình ái. Longfic. Bắt đầu: 26/5/2021. Không đồng ý chuyển ver dưới mọi hình thức. Truyện chỉ đăng một n...