Chap 30

608 81 56
                                    

La Nhất Châu đang vùi mặt trong căn bếp của nhà hàng. Chỉ có học và làm mới làm anh thôi không nhớ người kia. Anh còn xung phong làm thêm giờ, về nhà mệt nhoài chỉ có lăn ra mà ngủ, không phải suy nghĩ gì nữa.

Đang rửa chén trong bồn thì anh Vương bếp trưởng đi tới, La Nhất Châu vội xin phép:

"Anh Vương ơi, ngày mai cho em xin nghỉ phép nhé!"

"Lại xin nghỉ để hâm nóng tình yêu nữa à?". Anh Vương bếp trưởng trêu.

La Nhất Châu cười nhẹ:

"Không ạ, ngày mai sinh nhật của bạn em"

"Được rồi, mấy ngày nay cậu cũng làm chăm chỉ, cho cậu nghỉ phép"

"Em cảm ơn anh"

"Hôm nay không cần làm thêm giờ đâu, cậu về sớm đi!"

La Nhất Châu về phòng, nhìn căn phòng lạnh lẽo, không còn ai chạy nhào vào lòng anh làm nũng nữa, anh mệt mỏi quăng người xuống giường, cầm điện thoại lên, màn hình là ai kia dùng điện thoại anh để selfie, rồi lén cài màn hình.

Càng nhìn càng nhớ....

.....................................

Dư Cảnh Thiên đợi Thường Hoa Sâm trong một quán trà sữa đối diện cổng trường.

A! Ông anh này lại đến muộn.

Buồn chán, cậu nhìn đồng hồ trên tay, miệng bắt đầu đếm theo từng giây kim đồng hồ chạy, khi nào đếm sai thì đếm lại từ đầu. Không biết từ bao giờ cậu có thói quen này, có lẽ bắt đầu từ những ngày xa anh, một mình cô đơn không biết làm gì...

Nhắc tới lại nhớ người ta rồi....

Dư Cảnh Thiên chưa kịp cảm thán thì ghế đối diện có người ngồi xuống đánh thịch một cái.

"Hi nhóc!". Thường Hoa Sâm xuất hiện với vẻ mặt cà lơ phất phơ thường ngày.

Cậu ngước đầu lên lườm lườm.

"Anh đến sớm quá đấy!"

"Xin lỗi em, anh bận chút việc". Anh cười xoà.

Thường Hoa Sâm gọi thức uống xong thì nhìn Dư Cảnh Thiên cười cười chờ xem thằng nhóc này muốn gì ở anh.

"Anh Nhất Châu dạo này thế nào ạ?"

"Sao em không hỏi nó?"

"Anh ấy không muốn gặp em".

"Anh chịu. Thằng đó nhìn mặt nó chả biết nó vui hay nó buồn nữa".

Chả lẽ gọi anh ra để hỏi thăm La Nhất Châu thôi sao?

Thấy cậu im lặng, Thường Hoa Sâm cười nhếch mép.

"Nhưng mà anh bất ngờ đấy! Hoá ra em là con của Tinh Vũ, ẩn thân cũng lâu đấy."

Dư Cảnh Thiên thôi hút trà sữa, đẩy ly trà ra, ngồi chống cằm nói bâng quơ.

[Phong Dư Đồng Châu] Đường Chân Trời Màu XámNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ