Edit: Dờ
Cuối tuần, Lâm Nguyễn ở nhà nghỉ ngơi hai ngày.
Sau khi Trạm Hi trở về thì bác Đông đặt hết tâm tư vào hắn, không còn thời gian bắt bẻ Lâm Nguyễn không hiểu phép tắc nữa. Lâm Nguyễn mừng rơn, rảnh rỗi thì quét tước lau dọn hoặc là xuống bếp giúp mẹ Tào.
Mẹ Tào vốn là cung nữ nấu ăn trong cung, chuyên nấu ngự thiện cung đình, nấu nướng hay làm bánh, không gì là bà không biết, cũng bởi vậy mà bà gần như ở dưới bếp suốt cả ngày.
Con gái bà - A Nguyệt không thích theo nghề của mẹ, đi học làm bánh kem Tây ở một tiệm bánh ngọt, hai mẹ con suốt ngày cãi cọ, Lâm Nguyễn toàn phải đứng ra hòa giải.
Thời tiết khá đẹp, cửa trước và sau đều mở để thông gió, ánh nắng chiếu thẳng vào nhà, phòng khách sáng bừng rực rỡ.
Lâm Nguyễn cầm quả lê ngồi gặm ở cửa sau, trước mặt cậu là vườn hoa, mấy cái cây cao đều rụng hết lá, dưới gốc trải một thảm lá đỏ, mấy bông hoa đã nở thì có màu rất tươi, đó là điểm đẹp đẽ duy nhất của mùa đông giá lạnh này.
Lâm Nguyễn híp mắt ngồi phơi nắng, ánh nắng rơi trên bộ quần áo thẫm màu của cậu khiến toàn thân đều trở nên ấm áp.
Trạm Hi đứng trên cầu thang nhìn Lâm Nguyễn. Trông cậu có vẻ rất thoải mái, hắn gọi cậu một tiếng.
Lâm Nguyễn đứng lên đi đến cầu thang, "Thiếu gia."
"Hôm nay phải về vương phủ một chuyến, cậu cũng đi cùng." Một tay Trạm Hi đút túi quần, tay kia bưng tách cà phê.
Vừa nghe là về vương phủ, Lâm Nguyễn hơi do dự.
"Không muốn đi?"
Lâm Nguyễn không nói dối trước mặt Trạm Hi, cậu thành thật gật đầu.
Trạm Hi nhìn cậu một chốc, "Không muốn đi thì thôi vậy."
Lâm Nguyễn thở phào, "Cảm ơn thiếu gia."
Trong nhà này, Trạm Hi còn dễ tính hơn cả bác Đông, nếu bác Đông nghe được Lâm Nguyễn trả lời như vậy vì nhất định sẽ mắng cậu một trận. Nhưng không biết vì sao, Lâm Nguyễn không dám đối mặt với Trạm Hi. Cậu sợ Trạm Hi hơn bất cứ ai khác.
Bác Đông nghe chuyện Lâm Nguyễn không muốn về vương phủ, quả nhiên giáo huấn cậu một thôi một hồi, Lâm Nguyễn ngoan ngoãn đứng trước mặt ông, đôi mắt muốn vô tội bao nhiêu thì vô tội bấy nhiêu.
Trạm Hi đứng trên tầng nhìn thấy, hắn biết tâm trí Lâm Nguyễn lại treo ngược cành cây rồi.
"Được rồi, bác Đông." Trạm Hi cất tiếng: "Không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi."
Bác Đông dừng lại, nhìn Lâm Nguyễn, "Còn không mau đi hầu hạ gia thay quần áo."
Lâm Nguyễn gật đầu rồi lên tầng hai.
Trạm Hi thay một chiếc trường bào lập lĩnh bằng tơ lụa thẫm màu, phía trên khoác thêm áo choàng đối khâm bằng lụa Hàng Châu, nút áo bằng vàng nạm ngọc có cảm giác lành lạnh khi đụng tay vào.
Lâm Nguyễn đứng trước mặt Trạm Hi, đeo cho hắn một chuỗi hạt tinh xảo gồm đủ thứ trân châu mã não. Trạm Hi nhìn hai người trong gương, họ cách nhau rất gần, hơi thở như quấn quýt lấy nhau.
BẠN ĐANG ĐỌC
7.[Đam mỹ/Completed] Tiểu Phúc Tấn - Bán Duyên Tu Đạo
Short StoryTiểu Phúc Tấn Tác giả: Bán Duyên Tu Đạo Thể loại: đam mỹ, cận đại, dân quốc, niên thượng, dưỡng thành, ngọt sủng, HE Số chương: 51 chương