Chương 33

23.7K 1.6K 142
                                    

Edit: Dờ

Lu bu hơn nửa tháng, cuối cùng tác phẩm của Lâm Nguyễn cũng bước vào giai đoạn kết thúc, đợi Phương Trình Tắc xem xong có thể mang đi dự thi.

Hôm nay trời âm u, qua buổi trưa thì bắt đầu có mưa nặng hạt, nơi nào cũng ướt sũng.

Lâm Nguyễn vào văn phòng của Phương Trình Tắc, y không ở đó, giáo sư ngồi gần đó nói với Lâm Nguyễn rằng Phương Trình Tắc mới ra ngoài, sẽ nhanh quay trở lại thôi. Thế là cậu đứng chờ bên cạnh bàn của Phương Trình Tắc.

Một sinh viên bê chồng sách cao ngất đi ngang qua, bất cẩn làm rơi quyển sách trên bàn Phương Trình Tắc, Lâm Nguyễn ngồi xuống nhặt, phát hiện ra đó là một quyển tạp chí bằng tiếng phổ thông, nó mở đúng trang viết về quân phiệt nhà họ Cố.

Lâm Nguyễn nhìn lướt qua, Phương Trình Tắc đã trở về.

Y nhìn thấy Lâm Nguyễn thì rót cho cậu cốc nước. Lâm Nguyễn đưa Phương Trình Tắc xem bản thiết kế, y lật xem một lát, cảm thấy rất khá, cụ thể hơn thì cần thảo luận với Lâm Nguyễn sau.

Lâm Nguyễn đặt tạp chí lên bàn, ngập ngừng một lúc mới hỏi: "Giáo sư Phương thấy nhà họ Cố không tốt sao?"

Phương Trình Tắc sững sờ, nhìn thấy quyển tạp chí kia thì mới hiểu ra, nói: "Rất nhiều chuyện không thể phân rạch ròi tốt hay không tốt được."

Phương Trình Tắc đặt cốc nước lên bàn, sắp xếp lại từ ngữ, tiếp tục nói: "Nhà họ Cố rất giỏi, Cố đại soái và Cố thiếu soái đều chinh chiến sa trường bảo vệ Tứ Cửu Thành, thậm chí là bảo vệ hòa bình cho cả phương Bắc. Nhưng quân phiệt chung quy vẫn là quân phiệt, họ có thể bảo vệ lãnh thổ nhưng không có những biện pháp phù hợp để làm chính trị. Ví dụ như ở Tứ Cửu Thành này, có quá nhiều phe phái của tầng lớp thượng lưu, tầng lớp thấp hơn thì hỗn loạn, đời sống của mọi người đa phần còn khổ cực."

Phương Trình Tắc ngừng một lát, nói: "Quan trọng nhất là, nhà họ Cố và tất cả những quân phiệt khác đã tạo ra cục diện chia rẽ Nam Bắc. Cậu xem bây giờ đấy, Nam Bắc không đấu đá nhau nhưng cũng không đàm phán, giống như đã đạt được tiếng nói chung. Nhưng chính cái sóng yên biển lặng hiện giờ mới là nguy hiểm nhất."

Trong mắt Phương Trình Tắc có thứ mà Lâm Nguyễn không hiểu, "Yên bình một năm, yên bình mười năm, sau đó thì sao? Nam Bắc chia cắt? Một quốc gia lớn như vậy cứ thế mà tách ra? Tới lúc ấy, nhà họ Cố chẳng phải đã trở thành tội nhân thiên cổ?"

Lâm Nguyễn không nhịn được hỏi: "Vậy phải làm sao ạ?"

Phương Trình Tắc cười: "Nước nhà thống nhất, cùng đánh đuổi giặc ngoại xâm, tạo ra thế giới mới hòa bình là sứ mệnh của lớp người chúng ta."

Y đưa quyển tạp chí cho Lâm Nguyễn, "Đây là tựa tạp chí mà mấy người bạn của tôi hợp tác xuất bản, nếu cậu thấy hứng thú thì cứ cầm về mà xem."

Lâm Nguyễn cầm quyển tạp chí về, nội dung trên đó vô cùng đa dạng, có khoa học, dân sinh, văn học và cả chính trị. Trong đó, có rất nhiều bài viết của những cái tên ít tiếng tăm, nhưng con chữ của họ lại có sức mạnh đánh thẳng vào lòng người.

7.[Đam mỹ/Completed] Tiểu Phúc Tấn - Bán Duyên Tu ĐạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ