Edit: Dờ
Việc kết hôn của Thất Cách cách nhanh chóng được quyết định, sẽ tổ chức vào cuối năm. Qua nhiều năm tiêu phí của cải, vương phủ không còn bao nhiêu tài sản, chẳng có nhiều thứ để cho Thất Cách cách làm của hồi môn. Lý Trắc Phúc tấn lấy toàn bộ hồi môn năm đó của mình ra cho con gái, Trạm Hi cũng không keo kiệt, thêm vào rất nhiều hồi môn cho Thất Cách cách.
Đó là một tài sản khá lớn, đủ cho Thất Cách cách không cần phải lo cơm ăn áo mặc cả đời.
Cùng lúc đó, Ngũ Cách cách lựa chọn đi du học nước ngoài. Cô rời khỏi vương phủ với thái độ quyết tuyệt sau khi đã xử lý xong tất cả mọi thứ. Cô đón Phú Sát Trắc Phúc tấn từ bệnh viện tâm thần ra rồi đưa bà ta đến một tiểu viện khác, lấy hết của hồi môn của Phú Sát Trắc Phúc tấn, còn đòi Trạm Hi không ít tiền.
Cô nói, Trạm Hi cho Thất Cách cách thì cũng phải cho cô, sau này cắt đứt quan hệ, không liên quan gì đến nhau nữa.
Xem ra cô nàng tính đi luôn không trở về.
Trạm Hi không từ chối, hắn không tiếc cho cô một cơ hội, dù gì với hắn mà nói, đây là một chuyện chẳng hề tốn sức.
Trời dần ấm lên, đôi khi tới gần trưa là đã toát một lớp mồ hôi mỏng. Lâm Nguyễn cắm nhành tử đinh hương mới bẻ vào lọ mực thủy tinh đã đựng nước.
Điện thoại bỗng reo vang, Lâm Nguyễn lau tay đi nghe điện thoại, bên kia là giọng nói của Mạnh Chân.
Giọng nói của cậu ta rất phấn khởi, "Lâm Nguyễn à?"
"Là tớ đây."
"Bây giờ cậu có rảnh không? Tớ mời cậu đi xem kịch!"
Lâm Nguyễn hỏi: "Sao tự dưng lại mời tớ đi xem kịch?"
Mạnh Chân thì thầm nói: "Không phải xem kịch mà là xem kịch!"
"Là sao?"
Mạnh Chân bình tĩnh lại, giải thích: "Chị họ Bạch Trân Châu của tớ sắp kết hôn rồi, sau khi biết tin thì ông chủ Tống của Trích Tiên Lâu gửi một tấm thiệp cho chị họ tớ, bảo là muốn tặng cho chị ấy một vở kịch. Cậu còn nhớ không? Chị họ tớ từng nhờ tớ đi tặng đồ cho ông chủ Tống đó."
Làm sao mà quên được, Lâm Nguyễn nhớ tới chuyện ở Trích Tiên Lâu thì hơi mất tự nhiên, "Tớ thấy đến Trích Tiên Lâu không đơn giản đâu, cậu bảo là đi xem kịch, chưa biết chừng tới đó lại thành kịch cho người ta xem."
Mạnh Chân hỏi: "Sao lại nói vậy?"
Lâm Nguyễn nói không biết, lại tiếp tục: "Có lẽ là do Trích Tiên Lâu hơi xui xẻo."
Bên kia Mạnh Chân im lặng, nói: "Không thể tin mê tín dị đoan phong kiến, Lâm Tiểu Nguyễn, tư tưởng của cậu có vấn đề đấy nhé!"
Lâm Nguyễn còn chưa kịp nói gì, Mạnh Chân đã nói: "Đi đi mà, lần này chúng ta sẽ không gây rắc rối nữa!"
Lâm Nguyễn do dự một lát rồi cũng đồng ý với Mạnh Chân.
Hơn bốn giờ chiều, Lâm Nguyễn tới cửa Trích Tiên Lâu thì thấy Mạnh Chân đã đứng chờ ở đó. Cậu ta mặc một cái trường sam mỏng màu xanh ngọc, tay cầm quạt giấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
7.[Đam mỹ/Completed] Tiểu Phúc Tấn - Bán Duyên Tu Đạo
Short StoryTiểu Phúc Tấn Tác giả: Bán Duyên Tu Đạo Thể loại: đam mỹ, cận đại, dân quốc, niên thượng, dưỡng thành, ngọt sủng, HE Số chương: 51 chương