Chương 54: Áo Cưới

2.9K 105 0
                                    

Áo cưới trong tay vô cùng đặc biệt, đường may đều đặn thêu thùa tinh xảo, áo cưới đỏ bừng cùng tay áo rộng được trải ra trên giường, Đông Tuệ đứng kế bên đang cầm một cái khay đỏ trên khay là mũ phượng cùng khăn quàng vai đang lóe lên ánh sáng màu vàng dưới tia nắng, trông rất đẹp mắt.

Tiêu Trường Ninh vân vê vải dệt, khóe miệng nàng hơi giơ lên giống như rất vừa lòng. Ngay sau đó ánh mắt nàng dừng lại trên mũ phượng, độ cong bên khóe miệng lại rũ xuống thất vọng nói: "Thì ra không phải là đưa cho bổn cung."

Ngày Tiêu Trường Ninh và Thẩm Huyền thành thân không phải là hồi ức tốt đẹp gì, một người ngoài là áo cưới trong là tang phục còn một người ngay cả quần áo cũ cũng không thay ra, một hồi tiệc cưới long trọng lại giống như một trò cười. Sáng nay, Thẩm Huyền nói có người muốn đem áo cưới mới lại đây nàng còn cảm thấy có chút cao hứng nghĩ thầm Thẩm Huyền đây là phát hiện lương tâm nên muốn cùng nàng nghiêm túc thành thân lần nữa sao?

Nhưng mà khi nàng nhìn thấy mũ phượng kia nàng liền biết mình mừng hụt rồi.

Tuy rằng nữ tữ bình thường thành hôn cũng có thể đội mũ phượng cùng khăn quàng vai nhưng 'mũ phượng' này không phải mũ phượng bình thường mà là dùng Thanh loan hoặc Chu tước thay thế nên mới gọi là 'mũ phượng', mà Tiêu Trường Ninh là hậu duệ quý tộc nên khi thành thân phải dùng mũ phượng 'bách điểu triều phượng' thì mới hợp lễ nghĩa.

Trên mũ phượng này rõ ràng là Thanh loan vốn không được hoàng tộc sử dụng nên tất nhiên cũng không có khả năng là chuẩn bị cho Tiêu Trường Ninh.

Thấy Tiêu Trường Ninh mất mát như thế Thẩm Huyền lại cảm thấy thú vị, hắn nhìn nàng: "Điện hạ là người đã thành thân rồi còn muốn gả thêm lần nữa làm gì?"

Tiêu Trường Ninh có chút không vui lại không nhịn được hơi tò mò chủ nhân của cái áo cưới này.

Nàng phất tay cho thị tỳ lui ra, chờ đến khi trong phòng chỉ còn lại nàng cùng Thẩm Huyền liền xoay người nắm vạt áo nhón mũi chân đối mặt với hắn hỏi: "Nói! Áo cưới này rốt cuộc chuẩn bị cho ai? Có thể để Đề đốc Đông Xưởng hạ mình làm loại chuyện vặt vãnh này chắc chắn nàng ấy phải có lai lịch bất phàm nhỉ?"

Vạt áo kín kẽ bị nắm chặt trở nên nhăn nhúm nhưng Thẩm Huyền lại không có chút bực bội nào mà vẫn ung dung nhìn bộ dạng tức giận của Tiêu Trường Ninh. Sắc mặt hắn vẫn trầm ổn lạnh lùng như cũ nhưng trong mắt lại là ý cười ấm áp giống như tia nắng mùa đông.

Hắn không nói lời nào càng làm Tiêu Trường Ninh thấy ủy khuất hơn: "Lúc chàng cùng bổn cung thành thân cũng không có nghiêm túc như vậy." Hiện tại lại để bụng tới áo cưới của một nữ tử xa lạ như thế, không những vậy còn muốn làm phiền nàng đường đường là trưởng công chúa tự mình xem qua? Bằng cái gì chứ!

Quả nhiên nữ nhân động tình sẽ phá lệ làm ra vẻ chút. Mà nam nhân đã lĩnh hội qua hương vị ôn nhu đến tận xương cũng sẽ phá lệ khoan dung hơn.

Thẩm Huyền thuận thế ôm nàng cúi đầu muốn hôn.

Tiêu Trường Ninh lại quay đầu né tránh bất mãn: "Có chuyện phải nói chàng đừng cứ hôn tới hôn lui."

[EDIT/NT] Lui Lui Lui Lui Ra!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ