Chương 180: Cậu Một Cái Tớ Một Cái

59 2 0
                                    

"Tổng. . . . . . Tổng. . . . . . Tổng Giám đốc. . . . . ." Nhã Tuệ hoảng sợ đến nói không ra lời, trợn mắt nhìn chằm chằm Tưởng Thiên Lỗi và Nhậm Tử Hiền, hoảng sợ đến hàm răng đánh cách.

Khả Hinh và Tiểu Nhu nghe gọi như thế, tất cả mọi người đều hoảng sợ để đũa xuống, chạy đến cửa, đột nhiên nhìn thấy Tưởng Thiên Lỗi và Nhậm Tử Hiền, bọn họ cùng trợn to hai mắt, há miệng, hoảng sợ đến nói không ra lời? Chuyện gì? ? ? ?

"Hai người làm sao vậy? Sao lộ vẻ mặt kinh ngạc?" Nhậm Tử Hiền cảm thấy đùa rất vui, cười nói: "Chẳng lẽ, mọi người làm chuyện gì bất kính đối với Tổng Giám đốc sao?"

Ba cô gái lập tức im lặng.

Tưởng Thiên Lỗi nhàn nhạt nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Đường Khả Hinh, cũng chậm rãi nói: "Xem ra cô tự mình đến đón tiếp, thật là vinh hạnh cho tôi"

Người này thù rất dai!

Mặt của Nhã Tuệ đỏ lên.

"Thế nào?" Nhậm Tử Hiền cầm túi xách, giống như một nữ hoàng nhìn họ nói: "Định để hai chúng tôi ở ngoài cửa ra vào, hóng gió à?"

"A. . . . . ." Nhã Tuệ đứng đầu, liền vội vàng tránh ra một lối, nhìn ông bà chủ ở ngoài cửa nói: "Tổng Giám đốc, Nhậm tiểu thư, mời vào. . . . . ."

Tưởng Thiên Lỗi cũng không khách khí đỡ nhẹ Tử Hiền đi vào phòng khách, sau đó xoay người một cái nhìn thấy Tô Thụy Kỳ đang ôm vai, lạnh lùng nhìn mình, vẻ mặt của anh cũng cứng lại!

"Ơ?" Nhậm Tử Hiền nhìn thấy Tô Thụy Kỳ, cũng không nhịn được bật cười nói: "Khó được nha, anh cũng ở đây? Anh đang yên lành, tại sao tới trong nhà người khác bới cơm? Ông nội của anh vẫn là Thủ tướng đấy!"

"Cô tới nơi này làm gì?" Tô Thụy Kỳ nhàn nhạt nhìn về phía Nhậm Tử Hiền, không khách khí hỏi.

Tưởng Thiên Lỗi nghe nói như vậy, mặt không thay đổi nhìn về phía Tô Thụy Kỳ.

Nhậm Tử Hiền bật cười nói: "Anh có thể tới, tại sao tôi không thể tới? Nơi này là nhà cấp dưới của chồng chưa cưới của tôi, anh thì sao?"

Tô Thụy Kỳ mỉm cười nói: "Đây là nhà cháu dâu tương lai của Thủ tướng"

Tưởng Thiên Lỗi cau mày, có chút buồn cười nhìn anh.

"Tô Thụy Kỳ!" Đường Khả Hinh gấp gáp khẽ gọi anh, mặt đỏ lên.

"Ha ha ha. . . . . ." Nhậm Tử Hiền thật sự cảm thấy rất thú vị, bật cười hết sức khoa trương, sau đó ngón trỏ nhẹ nhàng chỉ ba cô gái ở phía sau lưng, hết sức hết sức giễu cợt và buồn cười nói: "Ba người này sao?"

Nhã Tuệ và Tiểu Nhu cùng Khả Hinh lập tức đỏ mặt.

Tô Thụy Kỳ bất đắc dĩ nhìn về phía cô bạn thân, cười nói: "Được rồi, nói đùa đừng nói quá mức, cô tới nơi này làm gì?"

"Tôi có việc tìm Đường Khả Hinh! Vừa lúc ngồi xe Tổng Giám đốc Tưởng, liền nhờ anh ấy thuận tiện chở tôi một đoạn đường!" Nhậm Tử Hiền không nhịn được cười nhìn về phía bàn ăn, nói: "Mọi người ăn cơm sao?"

Hào Môn Tranh Đấu 1: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám ĐốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ