Nhã Tuệ cũng ngồi ở bên cạnh, hai mắt nổi lên hơi nước, nghĩ đến nội dung tờ báo xem lúc nảy, cô lập tức mở điện thoại di động, thân phận Khả Hinh đã bị phơi này, bao gồm người cha đã từng gây ra cuộc hỏa hoạn bị xử án tù chung thân, mẹ gả cho dân cờ bạc, anh trai cũng bởi vì đoạn thời gian trước bị cục vệ sinh thực phẩm tố cáo sử dụng dầu ăn không đạt chất lượng, nhà hàng Trung Quốc bị đóng cửa. . . . . . Từng tin tức, tất cả đều đưa lên, giống như bệnh ôn dịch truyền ra , từng cái giống như móng vuốt đưa về phía Khả Hinh. . . . . .
Xe buýt chạy tới Trạm phía trước, dừng lại, hai người trẻ tuổi cầm điện thoại di động đang vui đùa, cũng đã xem qua tin tức liên quan đến Thị Trưởng phu nhân, thậm chí bên dưới cũng đăng tên người bị nghi ngờ, cô gái chắt lưỡi cười nói: " Khách sạn nổi tiếng lớn nhất thành phố chúng ta, còn là tòa nhà kiểu mẫu của thành phố chúng ta, lại mời loại nhân viên thối nát này! Cha là người mang tội giết người, mẹ rất đê tiện, anh trai làm ăn không có đạo đức, loại gia đình như vậy có thể sinh ra cái gì tốt đẹp?"
"Nghe nói mặt của cô ta còn bị phá hủy."
"Ồ. . . . . . Khuôn mặt đã bị hủy, còn có thể vào khách sạn? Ánh mắt bọn họ mù sao?"
"Đúng vậy! Mặc dù lần này Thị Trưởng phu nhân giải thích bị rơi xuống nước không liên quan đến cô ta, nhưng ai biết được? Sự thật còn ở phía sau."
"Tôi cảm thấy cô nàng này khẳng định không đơn giản! Không thể nào lần nào cũng trùng hợp như vậy!"
"Nhất định là âm mưu!"
Nhã Tuệ nghe không nổi nữa, mới vừa muốn đứng dậy, cổ tay bị người bắt được, cô quay đầu, đau lòng nhìn về phía Khả Hinh.
Hai mắt Khả Hinh hiện lên nước mắt, nhưng vẫn thở dốc một hơi, nghẹn ngào nói: "Cô muốn qua đó làm gì? Qua đó gây gổ sao? Nói với mọi người tất cả đều không phải là sự thật? Nhưng sự thật. . . . . ."
"Đây không phải là sự thật. . . . . ." Nhã Tuệ rưng rưng nhìn về phía Khả Hinh nói: "Cha của cô là người tốt nhất trên thế giới, mẹ của cô là người đáng thương nhất . . . . . . Cô cũng là người hiền lành nhất, đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất. . . . . . Tại sao có người không chịu buông tha cho cô? Chẳng lẽ ngay cả một chút chỗ yên thân cũng không cho cô? Tôi thật sự rất hối hận, rất hối hận, tại sao phải dẫn cô vào Khách sạn Á Châu? Để cho cô chịu tội như vậy? Điều này thật sự là quá đáng! Xã hội này làm sao vậy?"
Đường Khả Hinh có chút mệt mỏi cúi thấp đầu cười.
"Khả Hinh. . . . . ." Nhã Tuệ vươn tay nhẹ kéo bả vai bạn thân, lo lắng nói: "Cô đừng đau lòng! Tôi tin người phát ngôn của khách sạn nhất định sẽ giải thích chuyện này ra ngoài! Bọn họ không nghĩ đến danh tiếng của cô, chẳng lẽ không muốn nghĩ đến danh tiếng của mình sao?"
Trong lòng Khả Hinh cảm thấy chua xót và đắng chát, nhưng không có hơi sức giãy giụa, chỉ sâu kín nói: "Tôi không sợ. . . . . . Tôi không sợ dư luận của xã hội này, tôi không sợ tôi chịu tội bao nhiêu, tôi cũng không sợ người khác nói tôi xuất thân từ gia đình thế nào, tôi chỉ đau lòng. . . . . . Hôn nhân của cha mẹ tôi bị phơi bày, để mặc cho một số người không rõ sự thật lột ra, tàn nhẫn bình luận hai người già đáng thương. . . . . . Tôi làm con gái thật bất hiếu. . . . . ."
BẠN ĐANG ĐỌC
Hào Môn Tranh Đấu 1: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
RomansaHÀO MÔN TRANH ĐẤU I: NGƯỜI TÌNH NHỎ BÊN CẠNH TỔNG GIÁM ĐỐC Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc Tác giả:Hàn Trinh Trinh Thể loại: ngôn tình Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc là một câu chuyện tình bi kịch của nữ nhân vật ch...