Trà xanh lên thớt

2.4K 280 24
                                    

Hôm nay là thứ 6, ngày cuối cùng đi học và cũng là ngày đầu tiên cô đi học trong tuần này. Vì đã  xuất hiện quá nhiều drama nên bây giờ cô chính thức kệ cuộc đời nó ra sao thì ra. Cô chập nhận để dòng nước cuộc đời đưa cô đi.

Hôm qua cô suy tính kĩ càng rằng sáng ngày hôm nay ông chú Sanzu sẽ đạp cửa một lần nữa để gọi cô dậy. Thế nên tối hôm qua cô khóa cửa rất chặt cộng thêm ba cái khóa nữa để cho nó an toàn.

*Rầm* 

Tiếng đạp cửa to đùng vang khắp nhà. Ở ngoài cửa xuất hiện tiếng nói vọng vào. Ôi, giọng nói quen thuộc! Giọng nói của một kẻ tâm thần vừa cắn thuốc.

"Đậu má, sao không đạp được!"

'Há há! Tui tính kĩ hết rồi sao ông đọ lại được tui. Không có tầm."- Ashi 

Tiếng nói lại phát ra một lần nữa.

" Ran, vác cái máy cưa lên đây. Con nhỏ này sao mãi chưa chịu dậy vậy không biết!"

'Đụ!' 

Tiếng máy cưa nổ ra khiến cô có phần sợ hãi. Sợ bọn họ xử cô? Không, cô sợ bọn họ vì bọn họ đã phá cái cửa một cách ngu ngốc không thể miêu tả được. Cưa ở cái ổ khóa thì không cưa, lại cưa ở chỗ giữa cánh cửa tạo ra một cái lỗ để thằng cha kia thò tay vào mà mở khóa. Cô bất lực! Bất lực mọe nó rồi!

Cô bật dậy nhìn hai người đàn ông đứng chống nạnh một cách tự hào như mình vừa làm nên một kì tích vừa nhìn cái cửa tôi nghiệp. Trời đựu! Nếu tôi còn làm nghề thiết kế ở thế giới này thì sẽ nói ra hai từ thôi: Phế thải.

" Này mấy ông anh, mấy anh không sợ  Kokonoi chửi à?"

" Tao nè!"- Kokonoi.

Cô giật mình quay sang thấy người đàn ông của đồng tiền đang ngồi trên bàn, mắt thì cắm vô cái điện thoại.

" Anh vào từ bao giờ vậy?"- Ashi

" Tao hóng chúng nó phá cửa phòng mày á! Tao sẽ không chửi chúng nó đâu. Tí nữa chúng nó sẽ tự giác thu dọn vali mà cút ra khỏi nhà thôi!"

Hai người con trai đứng ở đấy tự hào giờ đây thì mỗi người ngồi một góc như tự kỉ vậy. Phận làm trai mười hai bến nước. 

Cô thay đồ, trang điểm nhẹ một lúc rồi đi xuống nhà. Hôm nay Mochi và Takeomi có nhiệm vụ đưa cô đến trường. 

Chắc mọi người sẽ có câu hỏi rằng là Sanzu có được lái xe nữa không ấy hả? Thằng đó bị Mikey cấm lái xe khi có cô ở trong xe rồi. Cấm luôn mới ghê!

Cô vừa bước vào trường thì hai bọn họ gọi cô lại. Cô nghĩ chắc có cái gì đó quan trọng lắm nhưng cô sai rồi.

"Không có gì vào học đi. Nhớ học cho tốt có gì gọi cho bọn tao."

" Thế mà cũng phải gọi lại. Oke!"

Cô tung tăng bước vào trường trong sự hứng khởi. Cô nghĩ nếu gặp ông hiệu trưởng cô sẽ tặng cho ông một cái đạp thay lời chào hỏi. Cô vừa bước vào lớp. Một cảnh tượng khiến cô khựng  người lại. Cái bàn cô đang ngồi để 'học tập' giờ đây là một cái bàn màu đen dơ bẩn. Tác giả của cái tác phẩm chó ăn này chính là Yosada. Con tiểu thư chết tiệt! Nó đang đứng khoanh tay tựa người vào cái bàn đứng ở trước bàn cô. Miệng nó vừa cười như con điên vừa chỉ vào cô.

/Tokyo Revenger/ Bonten và nhân vật yêu nướcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ