Welcome to Việt Nam

2K 232 32
                                    

Tui nhìn bức ảnh mà cười không ngớt luôn á! Hãy tha lỗi cho sự khốn nạn này!

Tui định ra một chap với chủ đề là ở sân bay nhưng tối hôm qua nghĩ lại tui quyết định sẽ cho sang Việt Nam luôn để chiều lòng các cô!

Chớ tui không nói là tui lười đâu nha!

Iu nhắm! <3333

------------------------------------------------------------------------------------

Bây giờ là mười giờ trưa, hôm nay trời nắng rất đẹp, không khí trong nhà thì toàn mùi nước mắm do Sanzu làm bể vào sáng nay. Mặc dù đã ba tiếng, bật ba cái máy lọc không khí cùng với những chiếc túi thơm thoang thoảng hương vị đào cũng không thể lấn át được cái mùi của nó.

Họ cùng nhau lên chuẩn bị đồ nhanh gọn lẹ rồi tập trung dưới sảnh tầng 1. Khi họ xuống ai cũng mang theo thừ hai đến ba cái vali đi xuống. Còn cô chỉ có duy nhất một cái.

Nghe mà tức dễ sợ!

Đường đường là con gái mà chỉ mang đúng có một cái vali, còn bọn đàn ông cao to lực lưỡng trên cô cả một cái đầu ấy thế mà mạng tận hai cái, thậm chí là ba. Cô tất nhiên là không phục rồi!

Kokonoi sau khi đếm số người như điểm danh lớp một cách đầy đủ, anh bắt đầu thông báo về chuyến du lịch lần này.

"Nghe cho kĩ đây! Tao đã đặt máy bay riêng để đi. Chúng ta sẽ đi du lịch một tuần tại Việt Nam như theo lời con của nợ này!"

"Nay chả phải mày hỏi tao muốn đi đâu hay sao thì tao mới trả lời! Ai bảo mày là muốn đi du lịch đâu. Xong bây giờ mày bảo tao là của nợ!"

Cô đứng ở đó trừng mắt lên với anh cằn nhằn, má thì ngày càng phồng lên chứa sự tức giận trong đó.

"Thế ai bảo mày khóc làm gì?"

Đã cãi cùn lại còn thích mở miệng ra cãi. Cô là dân Việt, cả hai cấp hai và ba đều là cô giáo chủ nhiệm dạy văn thì tất nhiên lượng từ vựng của cô sẽ nhiều hơn rồi! Nhưng cô chưa thấy cái trường hợp nào mà cãi ngu như thế này!

"Sao mày bảo thằng Sanzu mượn cỗ máy thời gian đi của Doraemon về ba tiếng trước rồi cắn thuốc ở chỗ khác đi. Đừng làm bể hai bình nước mắm của tao. Như thế thì tao sẽ không khóc nữa!"

"..."

Cô nói với giọng ấm ức, mắt thì hơi long lạnh chuẩn bị khóc tiếp. Còn Kokonoi thì im lặng nhìn cô mà không gì cả. Bởi vì cô nói đúng quá rồi! Sao mà cãi lại được. Để giữ lại chút lòng tự trọng của bản thân, anh không cãi lại cô nữa mà nói tiếp vào vấn đề chính.

"Chúng mày đi thì cố gắng đừng gây sự chú ý đến nhiều người nhớ chưa! Ta sẽ đến Hà Nội! Muốn hỏi thì đừng có hỏi! Tao đấm vỡ mồm!"

Lúc cả đám chuẩn bị đi ra khỏi nhà thì một tiếng hét vang lên thất thanh ở trong nhà.

"Đứng lại đã! Chúng mày mở hết vali ra tao kiểm tra."

Cô đứng lại chống nạnh, trên cổ tay cô còn để lộ hình Hello Kitty hôm qua cô vẽ bây giờ còn chưa phai màu. Mặt rất nghiêm túc nhìn bọn họ.

/Tokyo Revenger/ Bonten và nhân vật yêu nướcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ