Trong căn nhà hoang tại một vùng hẻo lánh mông quạnh. Trên cái thế giới nhỏ bé mà cô gọi nó đơn giản là manga. Thì có một nguời con gái nguyện vì trai mà đến gặp một chúa hề biết cười.
Ờ thì đó! Mọi người ai ai cũng biết, ngay cả một con chó cũng biết mà. Vì cái tội mê trai đó thôi. Cuộc đời đâu ai biết trước được chuyện gì đâu!
Có người thích nhưng mê trai mê gái vẫn là bất hủ. Mê bọn con trai yêu nhau còn bất hủ hơn! :)))
Mắt lim dim mở ra là cả một trần nhà bê tông không sơn màu xám khói. Con Ashi nó ngủ từ chiều hôm qua đến tận trưa ngày hôm nay nó mới chịu dậy.
Nếu mà không vì cái bụng đói thì cái đứa mang dòng máu Việt thuần chủng như nó có một tháng nữa nó không dậy thì cũng là chuyện bình thường.
Dùng 15 phút cuộc đời nhìn vào khoảng không vô tận mà nghĩ về quá khứ đã qua theo thói quen thường ngày khi thức giấc. Hãy nghĩ xem cô đã làm bao nhiêu chuyện sai để mà ông thần chết bỏ quên đó ở cái thế giới không có thật này. Hay, cô đã tắt bếp ga hay chưa?
Ồ, nghĩ đến đây mà rùng mình thật đấy!
Nghĩ xong rồi thì đi tìm đồ ăn, mà không có đồ ăn thì hãy ăn vạ thằng ở phía xa đang nhìn con chim tung bay trên bầu trời xanh này. Trông thật lãng mạn làm sao!
Và cô thề là thằng chó này không cho cô đồ ăn là chấp nhận con chim nó nuôi từ khi sinh ra sẽ đi theo tổ tiên thằng đó để nghe về cuộc đời oanh liệt của cái nịt.
"Hey anh zai! Anh ơi!"
"..."
"Hey bro! Anh có nghe tôi nói gì không vậy cà!"
"Huynh đệ ơi! Huynh đệ à! mày mà không ngoảnh đầu lại là tao chết đói ở đây luôn nha!"
"..."
"Lịt mẹ thằng khùng này! Mày có bị điếc không hả? Nghe hơi sai sai! Mày bị điếc hả, hay bị câm, hay bị mù? Quay mặt ra đây nhìn tao cái nào! Bố mày sắp chết đói đến nơi mà mày vẫn còn ngồi đấy nhìn hòa bình thế giới là sao?"
"..."
"Mày có tin là tao hô hào một phát là thế chiến thứ ba bắt đầu không hả? Quay mặt ra đây cho bố mày nhìn mặt mày cái!"
"..."
"Nó đéo thèm nhìn mặt mình luôn mới ghê!"
Đang hò hét gọi đồ ăn như quý bà lịch thiệp có đạo đức và xã hội văn mình. Bỗng nhiên cái cửa mục rỗ nhìn qua đã biết mọt ăn hết một hai cánh cửa mở ra.
Ú ù! Một ông già tầm 52 tuổi bước vào. Thân hình xăm đầy người như giang hồ mõm, nếu vẽ thế con Hello Kitty lên trên hình cùng vưới con cá chép thì siêu ngầu supper hero.
"Chào cô gái, rốt cục cô cũng dậy rồi ha?"
Cô nhìn từ trên xuống dươi người đối diện mà nghĩ mấy câu chửi khinh bỉ mang đầy sự nhân văn trong đầu.
"Ông chú à? Chú là ai vậy? Bán vé số hả?"
"Hãy biết thân biết phận đi cô gái, cô đang bị bắt cóc đấy!"
BẠN ĐANG ĐỌC
/Tokyo Revenger/ Bonten và nhân vật yêu nước
HumorMấy ngày này tui mê Phạm Thiên vì thế nên viết để thỏa mãn tấm lòng này! Cô gái Việt Nam xuyên không vào Tokyo Revenger. Nhưng cô muốn trở về thế giới thật của mình, về với đất mẹ yêu dấu. từ đó cô quyết định tìm cái chết. Nhưng cô lại găp Phạm Th...