Nghề bắt cóc chuyên nghiệp!

734 99 38
                                    

Một tuần trôi qua kể từ khi cô biết kẻ biến thái mà hay vào nhà cô là ông tướng của nợ. Sáng nó bình thường lắm, tối là như gặp ma. Mà nói cái con ma này nó đẹp trai nhưng cái não tàn éo hiểu nổi.

À dạ! Mội ngày đến là một ngày vui.

Một đứa không thích đâu, kéo đằng sau là đàn vịt con mới chịu cơ.

Cứ lúc nào tỉnh dậy đi vệ sinh ấy, cái mà mình nhìn đầu tiên là một bóng đen nằm sấp mặt xuống đất, đầu thì chui vào gầm giường che đi cái mái tóc bạch kim nổi bần bật như sao trên trời. Mà dấu đầu hở đuôi, hở luôn đôi chân trắng sáng như làn da của Mona Lisa.

Ở trong phòng chưa hết, ra ngoài phòng còn đáng sợ hơn. Có cảm giác nào có thể miêu tả khi mà mình thấy hơn 5 cái bóng lớn mỗi cái đứng một chỗ trong cái căn nhà này.

Mắt cô không có mù mà nhìn ra đó là những thành viên còn lại của Phạm Thiên. Vì cái tình nghĩa bạn bè lâu nay nên cô mới không bật đèn, chứ cô mà bật đèn là mỗi thằng một con dao luôn rồi đó.

Bọn họ đứng nghệ thuật lắm chứ bộ! Người cầm chậu hoa, người đứng tạo dáng cửa sổ, người nằm cạnh cái ghế sopha, người thì nằm lên trên bàn chống cằm, còn có người ở trong phòng bếp tạo dáng uống nước.

Nhìn mà mắc cười!

Khi đi vào nhà vệ sinh cả người cô như nhẹ tễnh ngồi bệt xuống đất mà cười. ở bên ngoài cô còn nghe thêm vài tiếng nói vẫn ngu như ngày nào.

"Ây mày ơi! Bọn mình chưa bị phát hiện!"- Sanzu

"Tất nhiên rồi! Bọn mình trốn kĩ thế mà!"- Ran

"Này! Tao tìm thấy nồi cá kho. Đứa nào nấu cơm ăn đi!"- Takeomi

"Để tao!"- Kakuchou

"Con mèo này có nên đưa nó vào nồi lẩu không nhỉ? Nãy giờ kêu đau đầu quá!"- Ran

"Mèo ơi! Cắn thuốc không em? Đảm bảo đời em lên chín tầng mây luôn!"

"À mà thằng Kokonoi với Mochi đâu rồi!"- Rindou

"Tao đấy nè! Thằng Dừa nó đang ngồi trên cái tủ lạnh chỗ mày đứng kìa Takeomi"- Mochi

"Vãi! Hai chúng mày có chỗ nấp hay ghê! Một thằng úp cái sọt rác đựng mì gói lên đầu một thằng ngồi trên nóc tủ lạnh! Tao cười ẻ! Há há há!"- Sanzu

"Mày cười ít thôi nhỏ nó phát hiện, với cả đứa nào kéo tao ra với, tao bị kẹt!"

Thế là cả đám lôi nhau ra chỗ Kokonoi lôi nó xuống. Cùng lúc này cánh cửa phòng vẹ sinh mở ra. Tất cả đứng im như tượng không có động tĩnh gì!

Gương mặt phờ phạc cửa cô được phơi bày trước cả đám đi qua chỗ chúng nó. Cô biết chúng nó đang làm gì mà.

Cứu rỗi những quãng đời bất hanh vì bệnh thiểu năng. Cô hiểu nên cô sẽ không đưa nó ra ánh sáng. Hãy dùng bóng đêm này mà làm việc tốt đi!

Với cả đừng có dùng cái nồi cá kho đấy. Cô để 2 tuần rồi, ăn tào tháo đuổi cô không chịu trách nhiệm.

Xin cảnh báo trước!

/Tokyo Revenger/ Bonten và nhân vật yêu nướcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ