Cuộc chiến gia phả

887 121 14
                                    

Theo như mọi người đã biết, Ashi có xuất thân là một người nhà giàu. Phải nói là bố mẹ cô rất giàu. Và họ hàng của cô là những con người chứa đầy sự hãm *beep* éo thể chấp nhận được.

Bọn họ như những con người tối cổ đi xuyên thời gian đến thời hiện đại này vậy.

Ngày đám tang ba mẹ cô thì không có ai đến an ủi cô cả mà còn đổ lỗi cho cô vì cô mà ba mẹ cô chết. Họ còn có những suy nghĩ độc chiếm gia tài mà ba mẹ cô để lại cho cô.

Người anh trai cô cũng qua đời mà để lại cô một mình chống trọi lại thế gian. Phải nói là trước khi Hoa nhập vào cái thể xác này thì cô là một người ít nói và có vấn đề về tâm lí nặng.

Điều này không phải ai cũng biết. Vì cô toàn nở một nụ cười che đi nỗi sợ hãi của bản thân. Dần dần nó trở thành một bản năng của cô.

Từ những áp lực của cuộc sống đã dần dần đẩy cô đến cái chết và cô đã ra đi nhường lại cái thể xác này cho Hoa.

Hoa cũng biết là mình không nên hại cái thể xác này nhưng cũng phải để cho nó được yên nghỉ cùng với linh hồn chứ! Cô cũng có nỗi buồn của riêng mình mà.

Hình như cô quên bật nút nồi cơm ở nhà. Phải về bật lại!

Sau cuộc chia tay với anh chàng học trưởng kia, cuộc sống của cô cũng dần trở về đúng theo quỹ đạo của nó.

Cô vẫn đi học đầy đủ, đến đấu khẩu với cô gái chủ quán bánh xèo hàng ngày, lên uống chè chia sẻ tâm tư thầm kín với ông hiệu trưởng như cơm bữa, đánh mấy đứa khó ở phiền phức, trừ gian diệt bạo...

Nó vốn bình yên không có chút khó khăn như vây. Thế sao cái ngày hôm nay lại ức chế đến mức này?

Buổi sáng là cái buổi mà học sinh có thể tiếp thu kiến thức quan trọng nhất vào bộ não siêu trí tuệ. Quái nào có bọn quái vật ba đầu bảy chân ở hôi bẩn thỉu đến phá hoại. Nói chính xác hơn là phải nói bọn họ là họ hàng của cô.

Tiết học đầu tiên mới bắt đầu cũng là sự bất đầu cho cuộc chiến giành tài sản không lối thoát từ lòng tham của bọn họ.

Cô cũng không biết tại sao bọn họ lại có thể tìm đến ngôi trường này để có thể gặp cô. Là một gia đình có học thức mà sao lại không quan tâm bọn học sinh đang ngồi uống nước coca hóng chuyện này. Tương lai của đất nước, thời gian là vàng là bạc. cô cũng cáu lắm!

Định để hôm nay đến trường để ngủ nhưng ai ngờ bọn điên này lại đến đòi tiền của cô.

"Ashi, con biết mà, bây giờ con còn ít tuổi, không thể bảo toàn được số tiền ấy đâu! hay con đưa cho hai bác để hai bác giữ dùm con rồi đến khi nào con đủ tuổi thì bọn bác sẽ trả lại cho con số tiền ấy. được không?"

Đây là lời mật ngọt không chút lòng tự trọng của bác cả nhà cô. Nhưng sao cô cảm thấy nó tởm lợm một cách đáng ngạc nhiên.

Cô chưa đủ tuổi. Cô năm nay 18 tuổi rồi. Thế này chưa gọi là đủ tuổi thì bao giờ là đủ tuổi đây.

Bọn này bị thần kinh vô học thứa hay gì? Éo học giáo dục con dâu à?

/Tokyo Revenger/ Bonten và nhân vật yêu nướcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ