Hôm nay là cuối tuần cũng trùng hợp là ngày sinh nhật của Ji Hoon. Tuy mới vào lớp được mấy ngày nhưng cậu ấy lại làm quen rất nhanh. Cũng phải thôi, cậu ấy đẹp như vậy kia mà. Jungkook ngồi nhìn Ji Hoon nói chuyện thoải mái với mấy bạn trong lớp rồi lại nhìn lại mình, rõ ràng là em vào trước Ji Hoon nhưng ngoài nhóm của TaeHyung ra thì em chẳng quen ai hết. Jimin lúc này đi lại hỏi em
- Cậu tối nay sẽ đến nhà Ji Hoon chứ ?
- Mình không biết nữa... Mình nghĩ mình không nên đến
- Tại sao lại không nên ? Anh sẽ qua đón em nhé Jungkookie
Không biết TaeHyung đã đi đến từ khi nào nghe em nói vậy anh cũng liền lên tiếng. Em ấp úng không biết trả lời thế nào bèn gật đầu cái rụp, anh mỉm cười thoải mái buông câu " ngoan lắm" rồi xoa đầu em như một người "anh trai" khen em của mình vậy.
Hết tiết Ji Hoon không để anh đưa về mà nói về trước để chuẩn bị cho buổi sinh nhật của mình. Vốn dĩ nhà cậu ấy cũng rất khá giả nên mặc dù bố mẹ không ở chung với cậu thì vẫn mua cho cậu một căn hộ đắt đỏ. TaeHyung sau khi tạm biệt Ji Hoon xong thì liền đi đến chỗ Jungkook ngỏ lời muốn đưa em về. Em cười khổ không nói lời nào hết, chỉ khi không có cậu ấy thì anh mới nhớ đến em phải không?
Suốt đoạn đường đi anh luôn hỏi em rất nhiều chuyện nhưng em câu vâng câu dạ không thì lắc đầu, vì cả hai đã gọi trước cho tài xế nên hiện tại anh và em đều đi bộ về nhà. Anh không một chút ngại ngùng mà túm lấy tay em rồi hỏi
- Em muốn đi dạo công viên một chút không? Anh dẫn em đi
- Dạ
Nghe câu trả lời của cậu anh mỉm cười dẫn cậu đi. Cậu ở phía sau nhìn bàn tay mình được anh bao trọn rồi lại nhìn bóng lưng người phía trước mà cười khổ. Giá như... Anh một lần nhìn về phía sau thì tốt biết mấy anh nhỉ?
" Chẳng biết anh sẽ yêu ai, chỉ ước một ngày nào đó anh sẽ ngoảnh lại. Vẫn có em đằng sau, con tim là những mảnh vỡ...". ( Những gì em nói)
Ở dưới bóng chiều tà, anh và em đang đứng trước cổng nhà em mà nói lời tạm biệt. Khi em vào rồi anh vẫn đứng đấy cho đến lúc cánh cửa được khép lại ngăn cách tầm nhìn của cả hai. Phải, đấy là khoảng cách của chúng ta... Tuy rất gần nhưng thật chất lại xa như chân trời vậy.
-----
Tối đến sau khi được anh đưa đến bữa tiệc sinh nhật của Ji Hoon thì hiện tại mọi người đang vui vẻ chúc mừng sinh nhật cậu ấy. Mọi người đang cười đùa vui vẻ thì bỗng nhiên điện bị cúp hết sau đó là một giọng hát trầm ấm vang lênHappy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday, happy birthday
Happy birthday to Ji HoonJi Hoon hai mắt long lanh nhìn TaeHyung nâng một chiếc bánh kem hình trái tim đang tiến về phía mình. Anh đứng trước mặt cậu ấy mỉm cười vui vẻ nói lời chúc mừng. Ji Hoon cũng không ngoại lệ, đôi môi của cậu vẫn chưa hề khép lại lần nào cả, cậu vui vẻ nhận chiếc bánh kem từ tay anh rồi nhắm mắt ước nguyện gì đó. Sau đấy cậu thổi một hơi tắt hết nên rồi mỉm cười thật tươi, điện lúc này cũng được bật lên. Em ở phía dưới vẫn chưa từng rời mắt khỏi anh một phút, giây nào hết. Vậy nên... Hình ảnh anh và cậu ấy hôn nhau cũng được thu vào ánh mắt của em. Tất cả đều chú ý hai người đang hạnh phúc ở phía chính diện nói lời yêu thương nhau mà đâu biết rằng ở một nơi nào đó vẫn còn một người đang đứng lặng bơ vơ giữa một nhóm người cố gắng không cho giọt nước mắt rớt xuống khỏi khóe mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Vkook) THẦM THƯƠNG
FanfictionVkook, Taekook- HE ( LƯU Ý KHÔNG CHUYỂN VER) -Yêu thầm là một màn kịch câm hoàn hảo... Nếu nói ra sẽ trở thành bi kịch. - Kim TaeHyung. Thực ra em không hề hối hận khi gặp được anh, nhưng nếu cho em một cơ hội nữa... em không thực sự muốn gặp được...