Nở nụ cười thâm hiểm tôi híp mắt nhìn Harry đang hoảng loạn đến nỗi sắp xỉu. Mặt cậu ta so với lúc bị mẹ hù xanh lét hơn gấp bội lần.Ê mắc cười thiệt nha!
" Cậu là một phù thủy ?"
Harry nhẹ nhàng quay lưng lại, ánh mắt cậu ta đã trở nên sắc bén hơn. Có lẽ Harry đã biết chỉ cần mình để lộ ra chút thông tin gì, hẳn là là cậu sẽ đi đời.
" Có lẽ là vậy, đừng quá lo lắng Harry tớ đang chờ câu trả lời của cậu "
Tôi ngồi lên bàn vui vẻ đung đưa chân, quả thật nhìn khuôn mặt bối rối của Harry tôi cảm thấy vô cùng yêu thích. Giống như cậu ấy là chú sư tử bông mềm mại, ôm vào là thích vậy. Thật sự muốn ôm thử cậu ta... hehe.
Từ lúc sinh ra, sự đẹp đẽ trong mắt tôi luôn là thứ gì đó cao quý. Tôi ngưỡng một sự xinh đẹp đến nỗi làm ngơ cái xấu xí ẩn sâu. Vậy nên đối với những kẻ độc ác có nhan sắc tôi tự nhiên sẽ thấy họ tốt đẹp hơn vài phần. Còn về phần cậu, Harry không xấu, cậu là đứa trẻ thiện lành. Đứa trẻ sống xót lừng danh của giới phù thuỷ. Tôi biết rất nhiều về cậu, qua những câu chuyện khi mí mặt nặng trĩu. Cậu đối với tôi như người anh hùng thật sự, dẫu cho tính cách cậu là thứ tôi ghét đắng. Qua những câu chuyện đêm, sự dũng cảm của cậu luôn rực rỡ qua mắt nàng Chức Nữ.
Vậy nên thật khó để tôi làm hại cậu ta, nhưng lợi dụng nghe có vẻ không tồi. Tôi thầm nghĩ.
" Khụ, đừng có đơ ra đó !"
Tôi ra hiệu khi thấy cậu ta nhìn tôi với vẻ thẫn thờ.
" Đâu phải chỉ có mình tớ ?"
Harry bình thản lên tiếng tôi méo mặt trừng mắt nhìn. Mặc dù nó chẳng đáng sợ lắm.
" Được rồi trả lời tớ, như thế này đã được coi là phù thuỷ chưa ?"
Mắt kính của Harry dưới sự tác động của ngón tay tôi nhanh bay khỏi mặt, ngoắt một cái cặp kính đã nằm gọn trong tay tôi. Thấy mặt Harry chẳng có chuyển biến gì cho cam, tôi định bụng đốt luôn cặp kính báo hại người ta phải sốt vó dập lửa trên tay tôi.
" Được rồi, được rồi cậu là một phù thủy đừng quậy nữa "
" Thật chứ ?"
Tôi mỉm cười hỏi lại một lần nữa.
" Ừ là thật Scarlett "
Cậu bất lực nhìn tôi, đứa em gái từ trên trời rơi xuống này sẽ cho cậu hiểu trẻ con có thể là loài sinh vật độc ác nhất.
" Hehe, cảm ơn cậu đã cho tớ biết nhé "
Nói rồi tôi đưa hai tay sờ vào má Harry kéo cậu lại gần, nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu cỏ ấy, tôi hỏi lại lần nữa.
" Vậy quả thật có một thế giới dành cho phù thuỷ sinh sống ?"
Quèo, thật tốt khi biết mình không cô đơn ở nơi đây. Tôi đã từng nghĩ hàng trăm kế hoạch để che đi cái xấu, cái lạc loài của bản thân. Nhưng rồi cậu xuất hiện với sự nhẹ nhàng của bóng hình cũ. Cậu nói tôi là một phù thủy, không phải là đứa lập dị như lũ trẻ rách rưới từng nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HP] • Blood and Water •
FanfictionEm chạm vào mặt nước yên ắng, mang theo nỗi nhớ về một chàng hoàng tử. Chàng có mái tóc bạch kim lấp lánh như màu bạc của sự sống. Mắt chàng buồn, một nỗi buồn mang mác dẫu nó luôn mang hình bóng em. Và rồi khi lớp mặt nạ trên mặt em rơi xuống, chàn...