Short 38 - HakMit

1.2K 166 58
                                    

Cứ ngỡ là ngọt ngào, ngờ đâu là quả đắng không thể quên...

- Taka chan ơi, đợi em lưu diễn trở về, anh đồng ý lời cầu hôn của em nhé?

- Nếu mày về sớm.

- Dạ, em nhất định sẽ về bên Taka chan sớm nhất có thể.

Mitsuya nhìn theo bóng lưng của Hakkai mà không khỏi mỉm cười, có lẽ đây sẽ là lần cuối cùng anh có thể nhìn thấy hắn cười vui vẻ đến như thế...bởi vì thời gian của anh không còn nhiều nữa, mà chuyến lưu diễn này của Hakkai phải mất hai tháng lận...

Draken: giờ thì đến bệnh viện và làm thủ tục nhập viện thôi Mitsuya.

Mitsuya: tao...vẫn luyến tiếc nó.

Mikey: luyến tiếc nó thì mau khỏi bệnh là được, đi thôi, Inui với thằng Kokonoi đang ở đó chờ sẵn rồi.

Mitsuya: hay khỏi đi viện được không?

Draken: mày đoán xem?

Dưới sự cưỡng ép nhiệt tình đến từ vị trí hai thằng bạn thân thì Mitsuya cuối cùng cũng phải làm thủ tục nhập viện, nhờ sự giúp đỡ của Kokonoi thì phòng anh nằm là phòng vip, không có sự ồn ào tự bệnh nhân khác, cũng như không phải mặc đồ bệnh nhân...

Tuần đầu nhập viện, mọi công việc của Mitsuya triệt để bị cấm. Từ ngồi vẽ bản thiết kế cho tới may quần áo đều bị bác sĩ và nhóm bạn thân cấm tiệt, rảnh tay rảnh chân nên anh cũng ngủ được nhiều hơn trước, lần nào Hakkai gọi về cũng thấy Mitsuya còn trong trạng thái mới ngủ dậy, ban đầu hắn còn thấy vui nhưng sau đó Hakkai bắt đầu nghi ngờ...

- Yuzuha này, chị có để ý dạo này Taka chan ngủ nhiều hơn trước không?

- Đó không phải điều tốt sao?

- Không giống với tính anh ấy thường ngày lắm...

Yuzuha bất lực nhưng cô cũng không thể nói ra bệnh tình của Mitsuya cho thằng em cô được, nếu không nó sẽ bỏ lỡ sự nghiệp mất.

Bên phía Mitsuya thì anh phải nài nỉ lắm mới được phép mang đồ nghề vào để mà giết thời gian. Anh tính cả rồi, với thời gian còn lại của bản thân, anh đủ khả năng để tạo ra một kiệt tác, một mẫu thời trang làm nên thời đại, và nó dành riêng cho người anh yêu - Shiba Hakkai.

Trong lúc anh đang mải mê vẽ thì cửa mở ra, Mitsuya chỉ nghĩ đó là Draken hoặc ai đó trong nhóm bạn thân nên anh cũng không ngẩng đầu lên, thẳng tới khi nghe tiếng gọi quen thuộc anh mới biết đó là Hakkai...

- Sao mày lại...ờm...lưu diễn ổn chứ?

- Em bỏ lưu diễn rồi, chà anh không biết đâu Taka chan, mấy vị giám khảo già lọm khọm đó nói nhiều lắm, em không thích nên bỏ về luôn.

- Thằng ngốc ngày, tiền hợp đồng không ít đâu.

- Số tiền đó em không thiếu, em chỉ làm vì Taka chan thích thiết kế thôi.

IF...!!! [ Tokyo Revengers ] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ