Ex 11: ShinNao

419 53 29
                                    

Naoto thấy hai tháng trở lại đây bản thân em hơi lạ, hình như em trở nên kén ăn hơn rồi thì phải? Bản thân em vốn chẳng quan tâm mấy tới cái vụ cân bằng dinh dưỡng đâu, nhưng từ khi lấy Shinichirou về và bị anh ép ăn uống thì Naoto tự nhận bản thân đã hết hội chứng kén ăn từ đó rồi, ấy vậy mà dạo gần đây nhìn thấy cơm cùng với mấy món thủy hải sản là em không ưng, cũng muốn nôn ngay tại chỗ, thậm chí nhiều khi vô tình đi ngang qua chỗ có bán cá hay tôm mực sống gì đó thì em nhịn không nổi mà vọt chạy kiếm WC.

Một nữ đồng nghiệp thấy thế có nhắc nhở em đi khám thử xem, nhưng em thắc mắc tại sao lại phải đi khám khoa sản? Không phải em bị rối loạn tiêu hóa ( tự đoán ) thôi sao, đi khoa sản làm cái gì? Hơn nữa...em là beta mà nhỉ, mà tỉ lệ beta có con thì được bao nhiêu phần trăm chứ?

Lúc về nhà em có kể cho Shin nghe chuyện này, anh nghe một lúc thì cũng thử thuyết phục Naoto đi bệnh viện khám xem sao, dù sao nó cũng rất giống biểu hiện lúc Izana mang thai, chứ Mikey mang thai thì người khổ chỉ có Draken thôi...với lại biết đâu nhà anh lại thuộc số phần trăm ít ỏi còn lại nhỉ, có hy vọng còn hơn không, mà nói thế thôi, chứ dù em có con được hay không không quan trọng, quan trọng là em ở bên anh cả đời được rồi.

Cả Naoto và Shinichirou cùng hồi hộp chờ đợi kết quả khám, bác sĩ nhíu mày rồi lại tự nhìn lại lần nữa, rồi lại nhíu mày, sau bao lần lập lại như thế, ngay lúc Naoto hết hy vọng thì một tập ảnh siêu âm được đặt lên bàn, vị bác sĩ ấy nở nụ cười hiền từ chỉ vào hai cái chấm nho nhỏ trên ảnh...

" Là sinh đôi "

Trên đường về nhà em vẫn còn ngơ ngác lắm, cảm giác như không tin vào sự thật, em ấy vậy mà cũng có thể mang thai? Hơn nữa còn là sinh đôi...liệu ông trời có ưu ái em quá không nhỉ? Shinichirou thì khỏi nói, anh cười tít mắt từ nãy tới giờ, cuối cùng anh cũng có con, không những một mà là hai lận, người đàn ông hạnh phúc nhất thế gian này chắc chắn là anh rồi.

- Shin, chú ý lái xe.

- Được được, về nhà anh cười tiếp.

- ...

Nói thì nói vậy chứ Naoto hiểu cảm giác của Shinichirou, dù sao cũng 35 tuổi đầu mới có được mụn con mà, không vui cũng uổng.

Về tới nhà, anh lập tức đổi lại thực đơn nấu ăn hàng ngày, vì Naoto đang trong giai đoạn nghén nên Shinichirou có hỏi xin bác sĩ thực đơn thai phu cần trong mấy tháng đầu, tiếp đó là nhờ lũ bạn cùng mấy đứa em rể sửa lại căn phòng của hai bọn anh, cách âm tốt hơn một chút, tại Naoto bị suy nhược thần kinh với khó ngủ, bác sĩ có nói thời gian này cần chú trọng giấc ngủ hơn, nếu được thì công việc hiện tại của em có thể nghỉ luôn cũng được nữa, tại làm cảnh sát điều tra tội phạm là một công việc căng thẳng, cần dùng trí lực với sức lực quá nhiều, dễ ảnh hưởng tới thai nhi trong thời kỳ đầu...

- Shin, em không muốn nghỉ việc...ý em là...còn quá sớm ấy.

- Không phải nghỉ luôn mà. Em có thể xin nghỉ phép tạm thời đúng không...nếu không anh sẽ lo lắng lắm. Dù sao bây giờ, là một người nhưng tận ba mạng lận, em suy nghĩ cho anh chút, có được không?

IF...!!! [ Tokyo Revengers ] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ