Edit: Cá
"Dì... dì Bùi, sao lại là dì?" Lâm Vãn đứng đó ngẩn người ra.
Bùi Giai mỉm cười rồi đi lại chỗ cô. Trước tiên, cô ấy nhìn qua rồi đánh giá dáng vẻ trưởng thành của Lâm Vãn. Tiếp đó, cô ấy cố ý hỏi: "Nghe câu này của con hình như con không vui khi gặp dì thì phải."
"Không, không đâu." Lâm Vãn vội vàng giải thích.
Cho dù cô có ý này hay không nhưng hình như cô đã không cẩn thận thể hiện sự thất vọng ra ngoài rồi. Thấy vậy, Lâm Vãn hơi thấy có lỗi.
Bùi Giai lại cười. Cô ấy đưa tay vỗ lên tay của cô: "Được rồi. Con không cần căng thẳng. Dì đùa với con thôi." Nói xong, cô ấy lại ngẩng đầu lên nhìn ngó xung quanh: "Dì đột nhiên qua đây, không làm phiền con chứ?"
"Không có." Lâm Vãn trả lời.
"Lúc dì tới dì thấy ở cổng trường của bọn con có một tiệm cà phê. Ra đó ngồi không?" Bùi Giai hỏi.
"Được ạ." Lâm Vãn nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.
Xe của Bùi Giai đỗ ở trong ký túc xá nữ cách đó không xa. Lâm Vãn đi cùng cô ấy qua đó. Dọc đường, Bùi Giai không nhịn được mà cảm thán: "Hình như con lại cao hơn rồi."
Lâm Vãn cười ngại ngùng rồi nói: "So với lần trước lúc gặp dì thì con lại cao thêm vài milimet rồi."
"Tốt thật. Đôi chân dài này. Thật ngưỡng mộ." Bùi Giai cười. Nói xong, cô ấy lấy chìa khoá xe ra ấn mở khoá. Đèn của chiếc xe màu đỏ ở phía đối diện lóe lên. Lâm Vãn ngẩng đầu nhìn qua đó. Đó là một chiếc xe BMW mới toanh, sáng bóng.
"Thấy sao? Cái xe này có đẹp không?" Bùi Giai hỏi.
Lâm Vãn gật đầu: "Rất đẹp."
Không ngờ tới câu sau Bùi Giai lại tự nhiên dẫn dắt chủ đề nói chuyện đến Liễu Tố Tố: "Trước đây, lúc dì muốn mua chiếc xe này, Tố Tố còn kiến nghị dì mua một chiếc xe màu trắng. Nhưng dì cảm thấy màu đỏ diễm lệ thích hợp với dì hơn."
Lâm Vãn đang ngồi ở ghế phụ chợt khựng lại. Bùi Giai cũng để ý đến điều này. Cô ấy thuận thế hỏi một câu, rất trực tiếp, không hề vòng vo.
"Bây giờ con còn thích cậu ấy không?"
Lâm Vãn đang thắt dây an toàn lại khựng lại thêm lần nữa. Không hổ là Bùi Giai. Cô ấy vẫn nói chuyện thẳng thắn như vậy, giống như lần đầu tiên vừa mới gặp mặt thì đã bóc trần cô.
"Thích." Lâm Vãn đáp lại không hề do dự.
Bùi Giai nghe xong thì gật gù giống như chuyện này đã nằm trong dự đoán của cô ấy. Cô ấy không nói chuyện nữa mà khởi động xe từ từ đi trong trường.
Cho dù có như thế nào thì đối với Lâm Vãn mà nói, có cách liên lạc với Bùi Giai rồi thì không còn sợ không thể liên lạc với dì Tố Tố nữa. Trước đây cô còn hơi lo lắng trong biển người vô tận của thành phố Hoa Đô phải làm sao để tìm được một người. Không ngờ Bùi Giai lại chủ động qua đây tìm cô.
Hai người tới quán cà phê, gọi đồ rồi ngồi xuống. Bùi Giai thưởng thức cà phê trước. Cô ấy không kìm nổi mà khen ngợi: "Ừm, cũng không tệ."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT- EDIT] Yêu Thầm Nồng Nhiệt - Tửu Tiểu Hi
Roman d'amourEdit/Beta: Như Mộng Lệnh Tình trạng edit: đang tiến hành Bìa truyện được edit by Của Bé Đẹp Nội dung: Lâm Vãn cả đời đều không lập gia đình, đến lúc hấp hối cũng chỉ nhớ mãi một người, người kia là học sinh học vũ đạo của mẹ, lớn hơn cô mười mấy tuổ...