Ngày Tết, khách khứa ngày càng nhiều hơn theo thời gian. Nahoya và Souya lại vui vẻ xuống bếp, với độ nổi tiếng này thì chuyện mở nhà hàng không còn xa nữa.
Dẫu biết Takemichi lo cho, nhưng khách đã đến rồi thì không thể không có người tiếp đón. Nahoya với lấy băng đô đeo trán buộc lên, mái tóc được buộc lên đã sớm bết rít vì mồ hôi đổ ra không ngừng.
"Souya, lấy cho anh cái vá to hơn nào."
"Vâng, anh hai."
"Khách đông quá, mặc dù đa phần là người của Phạm Thiên cả."
Souya đưa vá cho Nahoya: "Người dân cũng không ít đâu, hình như là từ mấy vụ kia đó."
"Con đường chúng ta đúng là không thể không có Takemichi nhỉ." Anh cười cười.
Có thể nói việc đông khách này không quá liên quan đến tài năng của hai anh em, nhưng cả hai đều không cảm thấy khó chịu, ngược lại vô cùng vui vẻ. Được Takemichi giúp đỡ là điều ai cũng muốn, làm sao có thể từ chối.
Souya cố gắng hít cái mũi bị nghẹt: "Có mùi gì ấy nhỉ?"
Cậu hùng hục đi thái rau củ, Nahoya xoay bếp chuẩn bị bật lửa.
Roẹt!
"Souya, Nahoya!!!"
Tấm màn ngăn khói bị kéo ra, Takemichi vừa gọi tên vừa chạy vào kéo hai người đến nơi khuấy khu bếp. Không may, Nahoya đã bật lửa, tuy chỉ bén lên một chút nhưng với không gian đã bao phủ đầy ga kia thì một chút tàn lửa thôi cũng bùng cháy. Takemichi nhận ra rồi, cái mùi kỳ lạ mà cậu ngửi thấy nãy giờ là mùi ga rỉ.
ĐÙNG!!!
Bên trong đã di chuyển hết ra bên ngoài, mà bên trong lại nổ một trận vang trời như kia. Haruchiyo không ngờ ngóng vào, bị luồng khí nóng không nhanh không chậm đẩy ra mấy thước. Không chỉ mình anh, ai ở trong phạm vi nhất định đều bị đẩy đi.
Là một quán ăn luôn phát triển không ngừng theo thời gian, Sugoaku có cả một hệ thống ga ở dưới kho, trên bếp chỉ để ba bình cho ba bếp lửa. Vì là năm mới nên đã thay mới tất cả, cũng vì thế mà sức nổ đã nâng lên đến mức tối đa. Ở gian trong lắp rất nhiều máy điều hòa, không nhanh không chậm đùng đoàng từng cái. Hệ thống ga ở nhà kho bị độ nóng ảnh hưởng, khiến cho vụ nổ càng lớn hơn nữa.
"Sanzu, đã sơ cứu tất cả người dân rồi."
Nhưng mà Takemichi thì…
Bếp ở gần cầu thang dẫn lên tầng trên, Takemichi kéo cả hai đang hì hục chưa hiểu chuyện xuống dưới gầm, đẩy hai họ vào trong. Vụ nổ xảy ra, ngoài hoả hoạn thì nội thất bên trong cũng bị sập không ít, chắn hết lối đi ba người đang trú. Nhưng vì không ai bị thương, điều đó là vô cùng may mắn.
"C-Có chuyện gì thế này…?"
Nahoya không thể tin nhìn ngọn lửa đỏ cam đang phừng phực sức sống, dựa lưng vào bức tường còn hơi lạnh. Souya cũng không kém cạnh gì, nhìn mọi thứ đang dần chìm trong biển lửa lòng khó thốt thành tiếng. Đây là Sugoaku của hai người họ gây dựng nên, gắn bó qua bao nhiêu năm tháng, từ một quán Ramen bé nhỏ thành một quán ăn cỡ trung, ở tương lai còn có ý định xây thành nhà hàng…

BẠN ĐANG ĐỌC
[Tokyo Revengers]/[Phần 2] Tìm Lại Tôi Trong Cậu!
FanficTiếp tục với phần 1! Hơi buồn vì Wattpad nhưng không sao, tôi có hàng thì tôi đẻ! Tôi biết kiểu nào phần 2 cũng flop hơn phần 1 thôi, nhưng vì tình yêu tôi dành cho em bé, tôi sẽ theo đến cuối cùng. Yeah! Cảm ơn những người vẫn theo đứa con tinh thầ...