Chương 13 - Của hồi môn

29 2 0
                                    

Chương 13: Của hồi môn

Cây cối rợp bóng mát, gió thổi vi vu, chim chóc hót líu lo không ngừng. Nắng sớm trải dài trên mặt đất, cũng chiếu ra một bóng dáng người.

Nơi này là một đường nhỏ trong Hoàng thành, đi đến cuối đường sẽ nhìn thấy một gian tiểu lâu, Hoàng thượng không an tâm để Hạc Quy đạo trưởng ở ngoài cung, cho nên thu dọn ra một gian tiểu lâu cho đạo trưởng vào ở.

Ngày đó nghe được Sở Quân Dật nói Sở gia chuẩn bị để hắn mặc giá y, Cố Thành Chi hồi phủ sau đó liền đưa bài tử vào cung.

Ngày hôm sau, hắn vào cung yết kiến ​​Hoàng đế, sau khi kể lại sự việc ngày hôm đó, Hoàng đế nói rằng sẽ ban cho hắn một bộ lễ phục tân lang, để hai nhà Sở Cố không cần lo về nó. Nhân tiện, Cố Thành Chi cầu xin rằng hắn muốn gặp Hạc Quy đạo trưởng, Hoàng thượng trầm mặc một lúc mới đồng ý, còn giúp hắn sắp xếp thời gian.

Sáng nay tiến cung, ở cửa cung liền có một tiểu thái giám đang chờ, nói là Hoàng thượng phái hắn ta tới dẫn đường cho Cố Thành Chi, chờ gặp Hạc Quy đạo trưởng xong sau đó đi Càn Thanh cung gặp Hoàng thượng.

Sau khi đi được một đoạn, tiểu thái giám kia liền ngừng lại, nói với hắn là hãy đi dọc theo đường nhỏ này đến cuối đường sẽ trông thấy một tiểu lâu, còn hắn ta sẽ ở lại chỗ này đợi.

Trong lòng Cố Thành Chi có chút buồn cười, đây là do Hoàng thượng phân phó, đại khái sợ mình muốn động thủ với Hạc Quy đạo trưởng, nhưng bên cạnh lại có người thì hắn sẽ không ra tay được, cho nên mới để tự mình hắn đi qua. Lúc mới bắt đầu, quả thật hắn cũng từng nghĩ tới chuyện này, nhưng hiện tại không có tâm tình để làm, chẳng qua cảm giác được ai đó quan tâm thật sự rất tốt.

Đi trên con đường nhỏ này, Cố Thành Chi khó có được giây phút thư giãn, chuyện mặc giá y chỉ cần một câu của Hoàng thượng mà thôi, hắn không cần phải tới nhờ Hạc Quy đạo trưởng hỗ trợ.

Hôm nay hắn đến gặp Hạc Quy đạo trưởng cũng chỉ muốn trước khi "chết" hiểu được một vài việc mà thôi, có một số việc chung quy biết rõ ràng mới có thể an tâm.

Con đường nhỏ này cũng không dài, Cố Thành Chi chỉ đi trong chốc lát liền thấy được gian tiểu lâu kia. Không có tường viện cũng không có rào chắn, chỉ có cây cối bao quanh, một toà tiểu lâu hai tầng trung quy trung củ* thoạt nhìn rất bình thường. Nếu không phải Cố Thành Chi biết nơi này chắc chắn ở bên trong Hoàng thành, có lẽ còn tưởng rằng bản thân đang nhìn thấy một căn nhà nhỏ trên núi nào đó.

*Trung quy trung củ 中规中矩 Phù hợp quy củ, không có gì đặc biệt, thậm chí tương đối cứng nhắc, câu nệ.

Cửa chính tiểu lâu mở ra, nhưng bên trong lại không giống như có người, Cố Thành Chi đứng ở phía trước lâu chờ giây lát, đột nhiên nhấc chân đi ra phía sau lâu. Vòng qua tiểu lâu liền nhìn thấy một mảnh rừng trúc, trong rừng có khối đất trống, trên đất trống đặt cái bàn đá và ghế đá, trên bàn bày ấm trà cùng chung trà, mà ở bên cạnh bàn đá lại có một người ngồi đó.

Đó là một nam tử trung niên thoạt nhìn khoảng hơn bốn mươi tuổi, diện mạo bình thường, nhưng khí chất rất độc đáo, ông một bàn tay cầm một quyển sách đọc say sưa, một tay thì lại là nắm chung trà trên bàn.

【ĐM - Edit】Hôn Khế - Triển Tuyết PhàmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ