Chương 29 : Hương , Lành

2.2K 142 8
                                    

Trong lòng Quỳnh Lam cũng đã rõ người con gái đang nằm úp mặt dưới bàn này.

Tuy tính tình hơi khó chiều nhưng bản chất thì không xấu cách ăn nói không phải dạng chảnh chẹ như mấy người giàu khác

Nói sau về Hương ta, Quỳnh Lam thấy cô khá đáng yêu giống như lúc này nè nằm như một chú mèo con đang chờ người đến cưng nựng vừa đáng yêu lại có chút buồn cười .

Quỳnh Lam từ từ quan sát Hương đôi tay vẫn đặt trên đầu cô xoa nhẹ xoa nhẹ , mái tóc Hương vừa dài vừa mượt thơm nhẹ mùi bồ kết Mái tóc này coi bộ được chăm sóc tốt lắm đây Quỳnh Lam khẻ cười

Hương ngồi bật dậy cái người này làm như mình con nít hông bằng xoa tới xoa lui tóc muốn rối bết hết trơn rồi này

" Chị làm gì đó tôi không phải đồ dễ dãi đâu nha , sờ thêm một cái nữa thì chả tôi một cây vàng "

Quỳnh Lam bỏ qua lời Hương nói cái con người này cái mỏ hỗn quá nếu cãi lại chắc chắn phải cãi tới mai luôn ấy . Thay vì cãi thì Quỳnh Lam cười trừ vậy

Cô đứng lên đi vòng từ phía sau ngồi xuống quay lưng về phía Hương cất giọng nói

" Em leo lên đi tôi cõng em vào phòng ngủ , giờ này cũng trễ lắm rồi "

" Chị nói để tôi ngủ ở ngoài sân ngủ ở nền đất mà , sao giờ tốt bụng dị đừng nói chị có ý đồ gì nha " Hương nhướng mắt hỏi

" Dị thui à nha, em không lên thì thui tôi đi ngủ , nếu như em có gan thì ngủ ở đây đi tôi không đảm bảo ..."

Quỳnh Lam kéo dài giọng ra cố ý nói trầm lại , lưng Hương cũng chợt rùng mình cái nhìn kĩ xung quanh hoả thật có hơi đáng sợ à nha , trời thì tối om đèn dầu thì chả sáng được bao nhiêu căn nhà này còn hơi cũ kĩ nữa chứ lâu lâu lại cọt kẹt lên vài lần .

Tiếng tắc kè cộng thêm tiếng có nhái bên ngoài, ôi cái âm thanh kết hợp thật là đáng sợ

Hương bay thẳng lên người Quỳnh Lam . Không chừng chừ thêm miếng nào cô sợ ma hơn sợ Quỳnh Lam làm chuyện xấu á nha

" Mạnh miệng " Quỳnh Lam lắc đầu cõng Hương vào phòng

*********

3 Ngày Sau

" Mày đó tài lanh , tài khôn đi về bển đi , tao không thèm chứa mày nữa đâu đi đi "

Mợ Hai nằm trên giường oán than cũng nhờ công Hương mà giờ đây Mợ nằm trên giường được hai ngày trời rồi

" Thui mà tao đâu có biết là mày lo cho tao tới bệnh đâu, thui đừng giận nữa mà Tịnh Hân nha nha"

Hương vừa nhõng nhẽo vừa cầm tay Tịnh Hân lên lắc qua lắc lại

" Cho tao xin ...hụ ..hụ " Mợ Hai ho lên vài tiếng

Mợ Hai đâu có ngờ con bạn của Mợ nó lạc xuống tới dưới làng Hậu đâu , cách nhà Mợ Hai không biết bao xa mà nó dám đi tới dưới một mình .

Khi về còn đem theo một cái chân què về theo nữa coi tức không

" Người ta đâu có biết là đi xa tới đâu... hịc "

[ Bách Hợp ]Mợ Ơi , Thương Con!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ