Chương 38 : Nghi Ngờ

1.3K 97 4
                                    

Trong căn phòng nhỏ của Huỳnh Thư lúc này lại có tiếng cải vã vang lên mỗi người một câu không ai nhường ai

" Cô mới ngủ dưới đất ấy " Cẩm Tú tức giận hét vào mặt Huỳnh Thư

" Nằm mơ đi gái , nhà tôi mắc chứng gì tôi phải nằm dưới đất "

Huỳnh Thư mặc kệ Cẩm Tú gào thét cô chỉ thờ ơ đáp lại dù sao đây cũng là nhà cô phòng cô ,  hà cớ chi cãi cho nó mệt kết quả cuối cùng cô ta cũng phải nằm dưới đất thui

" Dề nói lại nghe coi , cũng tại cô không chứ ai tài lanh tài khôn lôi tôi theo làm chi ...ờ quên nữa đường đường nhà phú hộ giàu nhất nhì Làng Hạ mà nhà lại chỉ có ba phòng ....tui khinh nhaaa"

Cẩm Tú tức giận nói lại nhìn bản mặt trơ trơ của Huỳnh Thư máu nóng lại nổi lên mấy phần

Rõ ràng lúc đầu chính Huỳnh Thư lôi cô theo chứ cô nào muốn đi đâu bây giờ lại đối xử với cô như vậy nghĩ sao cô chịu được . Phải cô tình nguyện lết xác theo thì ai nói gì đằng này ép bức người ta theo chứ bộ

" Ê ...ê cái thứ người hầu trả treo nhà tui ....tui thích làm dị đó được không thứ đồ ba trợn "

Cứ như thế hai người người đáp người trả mạnh ai nấy cãi cho đến lúc dùng cơm cũng chưa phân nổi chuyện ai ngủ trên giường ai ngủ dưới đất

******
Trong bữa cơm

" Giới thiệu với hai người một chút, cô em nhỏ nhắn xinh xắn ngồi bên phải Tịnh Hân tên là Lành còn cô gái xắc xảo bên trái chị đây là Quỳnh Lam là bạn tụi chị "

Hương giới thiệu hai người này với hai người kia

" Huỳnh Thư chào hai chị "

Huỳnh Thư tươi cười đáp lại hai người Lành và Quỳnh Lam cô chút bất ngờ về hai cô gái này ai cũng đẹp hết nhỉ .

Nhất là cô gái tên Quỳnh Lam kia trầm tính lại sắc sảo nữa còn cô Lành gì đó chỉ núp sau Tịnh Hân nên cũng chả thấy được gì nhiều Huỳnh Thư cũng không tiện ngó mặt qua xem kĩ vậy là bất lịch sự đó đa

" Cẩm... Tú "  Cẩm Tú cười nhẹ đáp lại

Lành cùng Quỳnh Lam cũng đồng thời gật đầu thay cho câu trả lời với hai người Cẩm Tú và Huỳnh Thư

" Mọi người ăn đi khéo đồ ăn nguội mất ngon "

Hương cầm đũa lên gắp cho Quỳnh Lam vài miếng thịt cười nói với mọi người xung quanh

Huỳnh Thư có chút hoang mang lần một

" Ăn đi " Tịnh Hân cũng quay sang gắp cho Lành như chưa hề có sự xuất hiện của Huỳnh Thư hay Cẩm Tú ở đây

Huỳnh Thư hoang mang lần hai

" Ăn đi ngớ ngớ ra đó làm gì , ăn không lo ăn lo nghĩ gì vậy trời"

Cẩm Tú huýt nhẹ vai Huỳnh Thư kêu cô đụng đũa . Huỳnh Thư lúc nào cũng đâm chiêu Cẩm Tú có phần không thích tính cách này của cô

" Cô lo ăn đi quan tâm tôi làm gì đồ ba trợn " Huỳnh Thư cũng nhẹ giọng trả lời đủ để cô và Cẩm Tú nghe

Đâu phải tự nhiên cô ngơ ngác tới vậy là tại bầu không khí trên bàn này kì lạ mới đúng . Cái đồ ham ăn Cẩm Tú này hình như không nhận ra à

[ Bách Hợp ]Mợ Ơi , Thương Con!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ