Chương 4:

1.8K 175 35
                                    

[Michelle Miller thở hổn hển trong phòng giam dưới lòng đất. Nơi này không tính là dơ bẩn hay gì, thậm chí còn có thể coi là sạch sẽ nhưng Miller chẳng hề vui vẻ được gì cho cam.

Tay đã bị xích lại vào tường khiến cho cử động thập phần khó khăn. Miller cố quan sát xung quanh tìm thứ gì đó để phá khóa. Nhưng vì quá sạch sẽ nên Miller dù cố gắng tìm kiếm thế nào cũng chẳng thấy gì. ]

Haru chăm chú nhìn màn hình, tự hỏi đây liệu có phải là người mà cô gái nhỏ hồi nãy nhắc đến hay không? Nhìn có vẻ lớn tuổi nhỉ? Lại nhìn như người Châu Âu. Mà sao lại bị trói vậy?

Haru luôn sinh sống tại Namimori, số người ngoại quốc từng gặp có thể đếm trên đầu ngón tay. Trong số đó chắc chắn không có người này, nhưng chẳng phải cô bé kia bảo mình quen với người đó à.

Tự hỏi liệu mình có phải người duy nhất hay không. Haru ngó quanh thấy ai cũng mờ mịt như mình mới chợt thấy an tâm, mình không phải người duy nhất.

Rồi cô ngó qua cô bạn ngồi cạnh mình, hồi nãy ở ngoài kia cả hai có nói chuyện. Cô mới biết cô ấy cũng sinh ra tại Namimori, tuy cả hai học khác trường nhưng lại bằng tuổi nhau.

Như thể nhận ra ánh mắt của Haru, Kyoko quay đầu mỉm cười nhìn sang. Haru như bị bắt tại trận, ngại ngùng tập trung nhìn lại màn hình.

[Miller căm tức nhìn chiếc khăn trong miệng mình, thứ ngăn hắn khỏi hành vi tự sát. Lúc đầu hắn tính cắn viên thuốc độc trong miệng cơ, nhưng nó đã bị tước đi và hắn bị nhét miệng giẻ này vào miệng.

Dù thế nào hôm nay cũng sẽ chết thôi. Miller tự biết tình hình hiện tại của bản thân.

Hắn đã thất bại, và việc đó đồng nghĩa với cái chết.

Hiện tại hắn còn sống chẳng qua là vì người đó vẫn còn bận rộn tiếp khách ở trên mà thôi. Chỉ cần tra khảo được người đứng sau, Miller hắn sẽ không cần tồn tại trên đời nữa.

Đắc tội với ai cũng là đắc tội, Miller chính là không dám chống lại kẻ đằng sau mình. Nhưng đừng nói tới tự tử, Miller hoàn toàn không thể làm gì.

'Rơi vào tay Vongola thì chỉ có thể sống không bằng chết. Vậy nên hãy tự tử trước, sẽ ra đi thanh thản hơn nhiều. '

Đó là lời khuyên của tiền bối đi trước, cũng là lời đồn đại trong giới Mafia trung và hạ lưu. Miller cũng đồng tình với suy nghĩ trên. ]

"Kufufu, quả là Mafia đáng ghê tởm. Đúng không Chrome đáng yêu của ta? " Như thể chỉ chờ có vậy, Rokudo Mukuro dùng âm lượng không nhỏ nói với cô gái luôn yên tĩnh ngồi cạnh.

"V... Vâng. " Cô gái được gọi là Chrome nhỏ tiếng đáp lại.

Mukuro nói thế là để chọc tức mấy tên Vongola ngồi đằng sau mình, mục tiêu đương nhiên là Xanxus, Vongola Decimo đang tại vị.

Trong khi Xanxus nhắm mắt không tỏ vẻ gì thì Leviathan lại là người xửng cồ lên cãi lại.

"Giết một hai tên lâu la thì đã sao, chỉ cần ngài Xanxus vui là được!!! "

[Leviathan, cấm nói 30 phút] Theo sau lời Alpha, một con Omega xuất hiện bịt kín miệng Leviathan bằng băng keo. Levi đưa tay lên cố kéo ra nhưng không được.

[KHR] Tsunayoshi chính là đặc biệt  thế đóNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ