Lussuria thật sự muốn nói một câu cảm thán nào đó trước cảnh tượng khó tin trước mặt. Nhưng trước khi nói gì, thì Lussuria kịp nhận ra bầu không khí nghẹt thở do người nào đó tỏa ra.
Đương nhiên người nào đó ở đây không ai khác ngoài Xanxus.
Mặt hắn ta hằm hằm như thể ai ăn mất thịt của mình vậy. Nếu có ai dám họ hé, chắc chắn Xanxus sẽ nhảy vào đánh chết người kia mặc kệ luật kệ.
Đương nhiên là có mấy người đâu sợ Xanxus. Phải nói tới trước nhất tất nhiên là..
"Quan hệ thân thiết quá nha~" Byakuran mỉm cười hì hì.
"Phải đó~" Reborn chem vào giọng nói búng ra sữa của mình.
Đây là số lần hiếm hoi Reborn và Byakuran có cùng suy nghĩ với nhau. Đó chính là chọc cho Xanxus tức khùng.
Xanxus lúc này rất muốn chửi. Nhưng chính là không được vì đang bị bịt miệng. Nên giờ chỉ đành nén cục tức trong người.
[Oivatto giờ đang nằm vật vã ra sàn. Gương mặt hắn bầm dập. Máu mũi chảy be bét ra mặt hắn. Nhìn chẳng có vẻ gì là tươm tất như trước cả.
Hắn nằm giữa nền đất lạnh. Không có lấy một chút nhúc nhích. Khiến người ta ngỡ rằng đây là một xác chết.
Nhưng những hạt bụi nơi chóp mũi hắn liên tục bị thổi đi. Chứng tỏ hắn vẫn còn đang sống và thở đều đặn.
Dẫu cho là rơi vào tình huống thèm này thứ Oivatto muốn không phải là thoát ra mà lại thèm một điếu thuốc đến lạ.
Có lẽ khi thực hiện kế hoạch này hắn đã sẵn sàng cho việc sẽ chết bất cứ lúc nào.
Hắn muốn dùng mùi hương có phần mụ mị của thuốc lá che lấp đi mùi hương bẩn thỉu đang lấp kín lấy chóp mũi này.
Nhưng dù cho ở đây có thuốc lá hắn cũng biết mình không thể hút được. Bàn tay bị trói ngược ra sau nhắc nhở hắn về tình huống của mình.
Oivatto thật sự không hiểu tại sao mình lại bị lộ. Ông già kia đã chết trước khi kịp khai hắn ra. Vậy tại sao hắn lại bị bắt chứ? Rốt cuộc là ai lại. Chỉ điểm hắn..
Lộp cộp.
Oivatto nhìn mũi giày da xuất hiện trước mặt của mình. Hắn ngước mắt nhìn lên người mới tới. Cứ nghĩ đó sẽ là lại là một tên Varia khác tới thăm dò cơ.
Oivatto cố gắng ngồi thẳng dậy, hắn tuyệt đối không muốn mình trong thật thảm hại khi bị người khác nhìn, nhất là...
"Chà chà... Chẳng phải là ngài Xanxus tai tiếng đây sao?" Oivatto dường như chẳng còn dây thần kinh nào được gọi là sợ hãi cái chết. Hắn lên tiếng cười nhạo giễu cợt trực tiếp vào mặt Xanxus.
"Chắc một người 'cao quý' như quý ngài đây sẽ không biết đến tôi đâu ha." Hắn vẫn luôn miệng nói dẫu cho người kia chỉ đứng đó nhìn xuống hắn.
"Ta thường không nhớ mặt những tên rác rưởi mà mình từng giết. " Ý chỉ nếu Oivatto muốn báo thù cho ai đó thì thật đáng tiếc Xanxus không rảnh hơi nhớ mặt.