Chương 18:

1.6K 195 39
                                    

"Hủy diệt Mafia... " Gokudera chăm chăm nhìn màn hình, đó là một phát ngôn có phần cuồng vọng.

Gokudera là người sinh ra và lớn lên trong cái giới này, là một trong những người hiểu cái chốn này hơn hai ai hết. Sống ở chốn này mười tám năm, Gokudera đã chứng kiến không biết bao nhiêu là chuyện dơ duốc. Chỉ có thể miêu tả bọn kia bằng một từ hết thuốc chữa mà thôi

Nhưng không biết tại sao Gokudera Hayato giờ lại nghĩ đó là điều có thể làm được.

Nếu Sawada Tsunayoshi muốn có lẽ sẽ làm được.

Dù sao người đó thậm chí còn có thể tiêu diệt Byakuran, việc tưởng chừng là không thể chẳng phải sao?

Một hạt giống chờ mong được gieo vào trong người Gokudera Hayato. Thật muốn xem xem thế giới người đó hướng tới sẽ ra sao.

Liệu sẽ là hủy diệt mọi thứ...

Hay là hướng tới những thứ tốt đẹp hơn?

[Sawada Tsunayoshi...

Là Mafia phiền toái nhất.

Là Mafia ngây thơ nhất.

Cũng là Mafia tự tiện nhất. ]

Lời tự thuật của Mukuro tưởng chừng rất ghét bỏ đối phương. Nhưng tất cả mọi người đều có thể ngờ ngợ nhận ra, Mukuro có lẽ không ghét người kia đến vậy.

[Bầu trời trong vắt, bãi cỏ xanh mướt và một con sông cắt ngang tô điểm cho cảnh đẹp này.

Đây là giấc mơ của một người.

Nếu nói cho người khác biết, đây là giấc mơ của Rokudo Mukuro thì họ chắc chắn chỉ cười khẩy không tin.

Một giấc mơ đơn thuần không có lấy một chút sự u ám nào như này lại là giấc mơ của Mukuro sao?

Nhưng quả thật, đây là giấc mơ của Rokudo Mukuro.

Vậy nên hắn mới ngồi một mình ở nơi này. ]

Chrome gần như là người đầu tiên nhận ra chỗ trên màn hình là ở đâu. Dù sao chỗ đó cũng nằm một vị trí vô cùng quan trọng trong tâm trí của cô.

Không gian này ghê gớm vậy? Đến cả giấc mơ của người khác cũng có thể chiếu phát được luôn lên màn hình.

Fran nghiêng nghiêng chiếc mũ táo trên đầu và nằm ườn ra ghế. Nãy giờ chẳng có gì vui vẻ để coi cả, cậu bắt đầu thấy chán rồi. Fran lim dim chìm vào giấc ngủ.

[Mukuro không nói gì cả, hắn chỉ lơ đãng nhìn đất nhìn trời nhìn mây. Sau khi giết chết Hugo, khi cơn cuồng loạn qua đi, chẳng có cảm xúc đặc biệt gì đọng lại trong hắn.

Chỉ thấy thường thường.

Nếu là Mukuro trước kia, hắn có lẽ sẽ luôn treo nụ cười khoái trá trên môi. Nhưng giờ Rokudo Mukuro hắn lại chẳng vui càng chẳng thấy buồn.

Có lẽ hắn không còn quan tâm tới Estraneo nhiều như hắn đã nghĩ. Giờ hắn cũng không thể nhớ rõ những gương mặt hắn đã giết vào cái ngày đó mười hai năm trước.

Có lẽ bọn chúng đã không còn quan trọng tới vậy nữa rồi. ]

Mukuro đương nhiên là người bất ngờ nhất. Hắn trên màn hình cũng không lớn lắm so với mình. Cùng lắm chỉ cách nhau ba tuổi thôi.

[KHR] Tsunayoshi chính là đặc biệt  thế đóNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ