Đừng là một con cóc, kẻ lặng lẽ ăn hai lần! - {Chương 19 ~BrowKo~}

25 0 0
                                    



"Uh...được rồi, chỉ là tối nay P'Win mời cả hai chúng ta đến trường quay, bạn có rảnh không?" Cô gái trẻ hỏi, Ko nhìn Brow nghi ngờ.
"Anh phải chụp ảnh đúng không?" Brow hỏi, cô gái gật đầu, Brow trên mặt lộ ra một chút do dự.
"Ừm, được rồi, vậy thì tôi sẽ gặp bạn tại studio của P'Win vào buổi chiều," Brow trả lời, Thoffī̀ cười toe toét.
"Vâng, khi chúng ta kết thúc giờ học, chúng ta nên đến đó," Thoffī̀ nói.
"Vâng, cảm ơn vì đã cho tôi biết," Brow đáp lại, Thoffī̀ mỉm cười như muốn nói điều gì khác, nhưng cuối cùng quyết định không nói và quay trở lại với nhóm bạn của mình, còn Brow thì tiếp tục ăn.
"Tao tưởng mày tìm mày chuyện khác cơ mà", bạn của Brow lên tiếng mỉa mai, Brow cười không nói gì chỉ nhìn Ko vẫn bình thản ngồi ăn.
"Bạn vẫn nhận việc chứ?" một người bạn khác của Brow hỏi, Brow gật đầu đồng ý.
"Vâng, không có gì khác thường," Brow trả lời với một nụ cười, khiến Ko rất tò mò không biết chính xác thì anh và Thoffī̀ đang làm gì.
"Ăn no chưa?" Brow hỏi ngay khi thấy Ko đặt thìa xuống và lấy một ít nước.
"Ừm", Ko vừa đáp vừa nghịch một chút.
"Lấy thuốc ra uống đi, anh bỏ vào cặp cho em" Brow nói khiến đám bạn quay lại tò mò thích thú.
"Bạn vẫn còn ốm à?" Bạn của Brow hỏi, vì anh ấy biết rằng Ko đã bị ốm vì những gì đã xảy ra trong chuyến đi với sinh viên năm nhất và năm cuối.
"Cô ấy vẫn cảm thấy hơi lạc lõng," Brow trả lời, khiến những người bạn của cô mỉm cười.
"Cậu nói như thể cậu biết, cậu là người phụ trách chăm sóc anh ấy vậy?" Bạn của Brow nói đùa.
"Ừ" Brow thẳng thừng đáp khiến bạn của Ko hơi bối rối, Ko lập tức cau mày nhưng không nói gì. Các bạn của Ko ăn xong rồi chào tạm biệt các anh lớn để đi tập thể dục nhưng Brow lại tách Ko ra khỏi các bạn để nói chuyện riêng
"Mày sao vậy?" Ko hỏi.
"Em định ngủ ở phòng y tế sao? Khi nào học xong anh đến đánh thức em", Brow nói, Ko cũng buồn ngủ do tác dụng phụ của thuốc phải uống.
"Ừm, ta muốn ngủ." Ko thản nhiên nói, bởi vì buổi chiều học bóng đá, không thể chạy trên sân, cho nên hắn muốn đi bệnh xá của trường học một chút.
"Vậy để tôi đưa cậu đi, cậu đi nói với bạn cậu trước đi, tôi cũng đi nói với bạn của tôi," Brow nghiêm túc nói, Ko lập tức đi nói với bạn bè rằng mình sẽ ngủ trong phòng y tế, mà bản thân Ko Brow cũng đi. để nói với bạn bè rằng anh ấy sẽ theo dõi họ sau, do đó Brow và Ko đi về phía bệnh xá của Khoa.
"Tối nay em đi đâu?" Ko định hỏi, Lông mày quay sang nhìn Ko một chút.
"Tôi phải đi làm", Brow trả lời, Ko hơi nghi ngờ liệu anh ấy có nên hỏi Brow rằng anh ấy sẽ làm công việc gì cùng với Thoffī̀?.
"Em phải đi với anh, anh sẽ không để em về một mình, sẽ không lâu đâu. Em đợi anh được không?" Brow lo lắng hỏi vì thấy Ko không được khỏe.
"Bạn định làm gì ở nơi làm việc?" Ko hỏi. "
Đó là về một buổi chụp ảnh, có người thuê tôi và Thoffī̀ làm người mẫu quần áo, tôi nhận cho vui", Brow đáp, khiến Ko hiểu rằng công việc mà Thoffī̀ nói đến là một buổi chụp ảnh.
"Về việc đưa tôi đi cùng, bạn không đùa à?" Ko hỏi.
"Không, nhưng không có chỗ để ngồi đợi, tôi lo cho bạn, bạn có muốn tôi đưa bạn đến chung cư trước không?" Brow đề nghị nhưng Ko muốn xem Brow và Thoffī̀ làm việc như thế nào.
"Được rồi, tôi có thể đợi, nhưng bạn có thể chọn xem tôi nên đi với bạn hay quay lại căn hộ", Ko không biết liệu mình có thực sự nên đi với Brow hay không, vì vậy anh ấy đã để Brow quyết định.
"Vậy đợi anh nhé," Brow đáp ngay, Ko gật đầu, anh biết Brow không muốn anh về nhà mà không có mình nên mới đưa ra lời đề nghị như vậy. Cả hai đi về phía phòng y tế, Brow đã liên lạc với người phụ trách nơi này nên anh bước đi để lại Ko trên cáng.
"Khi nào xong việc anh sẽ đến đánh thức em, nếu em dậy trước khi đi đâu đó thì nhắn tin cho anh biết," Brow nhắc nhở cô, Ko gật đầu rồi đắp chăn cho mình, Brow đưa tay ra. và nhẹ nhàng xoa đầu Ko, khiến Ko thấy nóng khắp người một lúc rồi Brow rời phòng điều dưỡng để đến lớp học buổi chiều.
..
"Này...Này dậy đi!" Brow hét lên khiến Ko đang ngái ngủ tỉnh giấc.
"Cậu không lên lớp à?" Ko ngốc nghếch hỏi, lông mày nhướn lên một chút.
"Ngươi làm sao vậy? Đã bốn giờ, ta vừa mới làm xong, cho nên tới đánh thức ngươi."
"À, tôi nghĩ mình vừa ngủ quên," Ko nói,
"Đi rửa mặt đi, chúng ta đi nhanh để anh cho em nghỉ ngơi," Brow nói với giọng bình thường, sau đó giúp anh xách túi và kéo Ko ra khỏi giường, Ko đi rửa mặt rồi họ đi đến phòng ngủ. xe hơi. Khi họ đang trên đường đi, Thoffī̀ đã gọi điện để hỏi Brow đang ở đâu, sau đó trước khi đến studio do nhiếp ảnh gia chỉ định, Brow đã dừng lại ở một cửa hàng Seven Eleven để mua một ít đồ ăn nhẹ và nước phòng trường hợp cần, Ko đã không ra khỏi xe. xe không có thì sao, anh ngồi đợi
🎶~Ring... Reng... Reng~🎶
Điện thoại của Brow reo lên, vì để quên trong xe, Ko cầm lên thấy là số của Thoffī̀, anh hơi phân vân nhưng đã quyết định trả lời cuộc gọi thay vì Brow.
<"Xin chào">, Ko đáp lại, bên kia im lặng một chút.
‹"Uh... Mày?">, Thoffī̀ hỏi.
‹ "Không, tôi là Ko, Brow's Junior, P' Brow đã đi mua một số thứ, P' Thoffī̀ Bạn có muốn tôi nói với anh ấy điều gì không?"›, Ko hỏi. ‹ "Tôi đã gọi để hỏi liệu tôi có thể đi không làm ơn mua sữa
và bánh mì cho tôi đi">, Thoffī̀ trả lời.
"Được rồi, tôi sẽ nói với anh ấy," Ko trả lời trước khi cúp máy, sau đó mở cửa sổ xe khi thấy Brow bước ra khỏi Seven.
"P'Brow", Ko gọi Brow nhưng không quá to, Brow nhanh chóng đi về phía anh.
"Còn muốn gì nữa không?" Brow hỏi.
"Tôi thì không, nhưng P'Thoffī̀ thì có," Ko trả lời, cau mày bối rối.
"Vừa rồi cô ấy gọi vào số của anh, tôi bắt máy và cô ấy nhờ tôi bảo anh mua sữa và bánh mì cho cô ấy" Ko đáp, Brow nhìn vào điện thoại của cô ấy đang đặt cạnh cần số của ô tô.
"Bạn có trả lời điện thoại của tôi không?" Brow hỏi, khiến Ko nghĩ rằng cô ấy không thích việc cô ấy trả lời điện thoại của mình.
"Um, xin lỗi P' vì đã lấy điện thoại của bạn," Ko trả lời, không nhìn lại Brow, Brow thò tay vào trong xe và nhẹ nhàng xoa đầu Ko.
"Tôi nói cô không được lấy điện thoại của tôi khi nào, đây ăn chút gì đi, tôi đi mua gì đó cho Thoffī̀," Brow cười nói, đưa cho Ko một túi đầy đồ ăn vặt mà cô đã mua. Một lúc sau Brow quay lại với sữa và bánh mì cho Thoffī̀, sau đó họ đến thẳng studio chụp ảnh, trong một tòa nhà thương mại 3 tầng, tầng trệt là cửa hàng bán các loại thiết bị máy ảnh và một bãi đậu xe bên cạnh tòa nhà. Brow và Ko ra khỏi xe và bước vào trong.
"Chào, P'Chit," Brow chào một người đàn ông đang ngồi ở quầy.
"Win đang đợi ở tầng hai, các cô gái chắc đã trang điểm và thay đồ xong rồi," Chit đáp, Brow gật đầu, sau đó họ đi lên cầu thang lên tầng hai, cho đến khi bắt gặp một giọng nói vui nhộn thoát ra từ cửa phòng. , khi họ xoay nắm cửa để bước vào, họ thấy một studio nhỏ có đầy đủ thiết bị chụp ảnh và mọi người trong phòng đều quay lại nhìn họ, mỉm cười và vẫy tay.
"Anh có mang theo ai không?" nhiếp ảnh gia Win hét lên.
"Đó là Junior từ Brow, người mà Thoffī̀ đã nói với P'Win", Thoffī̀ ngắt lời, Brow và Ko không nói gì, sau đó Brow đưa bánh mì cho Thoffī̀.
"Cảm ơn mày, mày còn nhớ tao thích uống sữa có vị gì không?" Thoffī̀ cười nói khiến Ko vô cùng khó chịu.
[Jelly: Người ta gọi đó là tồi tàn, không có phẩm giá😒😂]
"Chờ một chút, ngồi xuống đi, trang điểm trước đã, còn Thoffī̀, cô có thể đi thay quần áo," Win ra lệnh, Thoffī̀ rời khỏi phòng và đi thẳng Đi đến phòng thay đồ gần đó, Brow quay sang Ko.
"Ngồi xuống đây đợi anh, nếu em không khỏe thì nói với anh", Brow ra lệnh, Ko gật đầu, ngồi xuống chiếc ghế sofa trong góc Trong phòng, Brow ngồi xuống trước gương để nhà tạo mẫu làm tóc và trang điểm cho cô ấy, đồng thời thỉnh thoảng liếc nhìn Ko qua gương.
"Chàng trai mà bạn mang theo, anh ta là ai? Tại sao bạn lại nhìn anh ta nhiều như vậy?" Khao hỏi khi thấy Brow liên tục nhìn qua gương.
"Ngươi có hứng thú với hắn sao?" Brow hỏi ngược lại.
"Nếu như ta có hứng thú, ngươi sẽ nghĩ như thế nào?" Khao hỏi, bởi vì hắn có thể đoán được, Brow mang theo tiểu bối nhất định là một người đặc biệt.
"Hả?! Tôi có lẽ sẽ không phiền nhưng nếu bạn cố gắng di chuyển, bạn sẽ không thể sống sót ra khỏi căn phòng này", Brow nói đùa, vì anh biết Khao chỉ đang trêu chọc mình.
"Rất tiếc! Tàn bạo, nhưng điều đó có nghĩa là phải đi? Anh ấy là người bạn yêu?" Khao hỏi, nhìn vào hình ảnh phản chiếu của Ko trong gương.
"Yeah P'", Brow trả lời khiến Khao cười toe toét, sau đó anh quay sang Ko, người đang nhìn Brow một chút bối rối khi thấy họ đang nhìn nhau.
"Có chuyện gì vậy, P'?" Ko hỏi khô khan.
"Không có gì, nếu đói thì ăn chút đồ ăn nhẹ đi." Brow cười nhẹ đáp lại, khiến tim Ko đập loạn xạ và mặt anh đỏ bừng khi nhìn thấy nụ cười của Brow.
"Này, này, nhìn mặt anh ta kìa," Khao đùa.
"Chuyện gì sẽ xảy ra với Thoffī̀? Tôi tưởng Brow đang hẹn hò với cô ấy," Khao khẽ hỏi lại.
"Thoffī̀ và tôi chỉ là bạn thôi", Brow trả lời ngay lập tức trong khi nheo mắt để xem Ko có nghe thấy họ đang nói gì hay không,
"Nhưng cô ấy không coi anh chỉ là bạn nên anh phải nói rõ ràng nếu không Ko sẽ suy nghĩ nhiều", Khao cười nói vì anh hiểu rằng trong mối quan hệ giữa đàn ông với nhau như thế này nếu có sự nghi ngờ thì đó là điều không nên. khá mong manh.
[Jelly: Em yêu anh Khao 🥺]
"Em nghĩ là em nói khá rõ ràng rồi, nhưng nếu anh không thể tự mình nhìn thấy, anh sẽ quá ngu ngốc để không hiểu!" Brow giả vờ nói to hơn một chút, khiến Ko để nhìn Ko lần nữa Brow bối rối, Brow hơi nhếch lên một nụ cười ở khóe miệng.
"Ngươi đang nói xấu ta sao?" Ko nghi ngờ hỏi.
"Tôi phải buôn chuyện về cái gì?" Brow trêu chọc hỏi Ko, nhưng không nói gì nữa cho đến khi Thoffī̀ bước vào với chiếc váy mà cô ấy định mặc cho buổi chụp ảnh, khiến Brow nhớ ra rằng cô ấy chưa nói với Ko Ko có khái niệm phiên là gì.
[Jelly: Anh chết chắc 😵]
"Chậc chậc, đồ thay của anh ở trong phòng thử đồ," người phụ nữ cười nói.
"Cảm ơn," Brow đáp, nhìn Ko qua gương, cô gái quay sang Ko và mỉm cười.
"Và hôm nay bạn không phải giúp việc trong cửa hàng? Đó có phải là lý do bạn đến với Brow không?" Thoffī̀ hỏi với giọng thân thiện, nhưng Ko cảm thấy mình giống phụ nữ khi họ tranh giành nhau vì một cậu bé... Hoặc có thể là Tại sao Ko nghi ngờ cô ấy?
[Jelly: Tôi có thể tưởng tượng Ko nghĩ:
"Nhà hàng kiểu gì vậy?" Khao tò mò hỏi.
"Ở nhà Nong Ko có bán hàm cá, tổ yến và đủ loại đồ ăn Trung Quốc, ngon lắm, có cả P' Brow là người dẫn Thoffī̀ đi ăn thử nên Thoffī̀ rủ bạn mình đi lần nữa và đều ở lại rất ấn tượng, " cô gái trẻ đáp lại khiến Ko đứng hình một chút, nhưng cô không nói gì nữa.
"Thật không? Nó ở đâu? Tôi đi ăn thử đồ ăn của nhà hàng anh xem," Khao lập tức hỏi.
"Nếu bạn muốn đi, tôi sẽ chia sẻ vị trí của cửa hàng P' với bạn," Brow trả lời.
"Đó là cửa hàng của tôi nhưng hai người đã quảng bá nó mà không để tôi nói," Ko tức giận đáp lại, cả Brow lẫn Thoffī̀ và Khao đều thầm cười vì biết Ko nói mỉa, sau đó Brow cười trước vẻ mặt tức giận của Ko, còn Thoffī̀ thì anh cứ làm như vậy không là gì cả.
"Được rồi, bây giờ bạn có thể đi thay đồ," Khao nói khi cô ấy đã hoàn thành việc trang điểm và làm tóc cho Brow, Brow đứng dậy khỏi ghế và quay sang Ko, người đang lặng lẽ nhướng mày.
"Cái gì?" Ko hỏi.
"Đi với anh, anh có chuyện muốn bàn với em", Brow nói khi tiến về phía Ko và khoác tay anh đỡ anh dậy rồi họ cùng nhau bước đi.
"P' Khao, đi kiếm chút đồ ăn vặt đi, anh quay lại ngay," Brow quay sang nói với Khao, sau đó quay sang cười nhẹ với Thoffī̀ rồi dẫn Ko vào phòng thay đồ nam.
"Sao anh lại đưa tôi vào phòng thay quần áo?" Ko bối rối hỏi.
[Jelly: Tưởng tượng...💬💭🥴🥵]
"Thay quần áo rồi nói với em một chuyện", Brow đáp, Ko đồng ý vào với Brow, Brow đã đóng cửa từ trước rồi.
[Chạy Ko! 🥴]
"Có chuyện gì vậy?" Ko hỏi khi Brow buông tay anh ra và bước tới chộp lấy một trong những chiếc móc treo quần áo rồi đưa cho Ko xem, Ko nhìn chằm chằm và cau mày khi nhận ra họa tiết quen thuộc của chiếc móc. Áo sơ mi của Brow và trang phục của Thoffī̀, Ko nhìn ngay vào Brow.
"Tôi quên nói cho bạn biết khái niệm của ngày hôm nay là gì, tôi đã được nhắc nhở khi nhìn thấy trang phục của Thoffī̀, buổi chụp ảnh hôm nay là chủ đề cặp đôi," Brow nói với giọng nghiêm túc, Ko hơi mím môi cảm thấy có một khoảng trống ở ngực, là một cảm giác ghen tị sâu sắc trong lòng cô.
[Jelly: Cần căng thẳng một chút 😝😂]
"Vậy...", Ko cố làm ra vẻ không nghĩ gì, nhưng hai hàng lông mày đều nhíu lại, Brow khẽ cười.
"Tôi không muốn bạn hiểu lầm giữa tôi và Thoffī̀ không có chuyện gì xảy ra, đây chỉ là công việc mà thôi," Brow nói lại khiến Ko cảm thấy hơi kiêu ngạo và tỏ ra như không quan tâm.
"Tôi có nói gì đâu, tôi biết anh đến đây chỉ vì công việc mà," Ko giả vờ đáp mà không tỏ ra hứng thú.
"Vậy thì tốt rồi, anh không muốn em ghen như vậy cho đến khi khói bay ra khỏi tai," Brow nói đùa.
"Ai ghen tị, đừng tự phụ." Ko khẽ nói, Brow cười nhẹ trong cổ họng.
"Được rồi, đừng ghen nữa, bây giờ tôi đi thay quần áo trước, bạn có thể thấy tôi chụp ảnh trong khi bạn đến ngồi với Khao, anh ấy là người tốt," Brow nói, Ko gật đầu khi Brow thay quần áo vào phòng thay đồ nơi cả hai gặp nhau. Ngay sau khi Brow thay đồ xong, họ rời phòng thay đồ, sau đó Brow đi đến phòng làm việc và Ko rời đi cùng Khao, người này đã đưa cho anh một túi đồ ăn nhẹ với một nụ cười.
"Nào Brow, hãy nói về phong cảnh cho những bức ảnh hôm nay", nhiếp ảnh gia của sự kiện tên là Brow,
"Hãy chăm sóc anh ấy cho tôi, P," Brow nói, khiến mặt Ko đỏ bừng.
"Ừ, em không cho muỗi đụng vào đâu," Khao đùa, quay sang Ko, cô vẫn cố giữ vẻ mặt bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, nhưng mặt đỏ bừng quá, Brow đi về phía nhiếp ảnh gia với Thoffī̀, sau đó Khao kiếm ghế cho Ko ngồi vì thấy Ko còn ốm. Khi Ko ngồi xuống, anh ấy nhìn Brow khi đang nói chuyện với nhiếp ảnh gia và đang đứng cạnh một cô gái như vậy, anh ấy cảm thấy hai người họ rất hợp nhau, sau đó anh ấy nhìn lại bản thân và nghĩ rằng mình chỉ là một học sinh bình thường, của anh ấy. gia đình anh không phải là người có nhiều tiền, họ sống đủ ăn và đủ sống, bên cạnh đó, anh là một người đàn ông như Brow, Ko hiểu điều gì khiến anh thích thú và Brow thích anh.
"Tự tin vào bản thân, nếu Brow không nhìn thấy điều gì tốt và đặc biệt ở bạn thì anh ấy đã không gục ngã dễ dàng như vậy!" Khao nói với giọng điệu mạnh mẽ, khiến Ko lập tức quay sang nhìn anh ấy, bởi vì có vẻ như anh ấy đã đọc được suy nghĩ.
"Anh là thầy bói à?" Brow ngạc nhiên quay sang nhìn anh, Khao bật cười thành tiếng trước câu hỏi của Brow.
"Xin lỗi, tôi cười hơi to," Khao vẫy tay xin lỗi mọi người vì tiếng cười ồn ào của mình mà khó chịu, sau đó mọi người lại chú ý trở lại công việc của mình.
"Chà, chúng tôi cũng khó chịu," Khao thì thầm với Ko một cách thích thú, Ko mỉm cười nhẹ.
"Có nghĩa là tôi đã hiểu đúng không? Có phải những gì tôi nói chính xác là những gì bạn đang nghĩ không?" Khao hỏi lại với giọng thấp, Ko dừng lại khi anh vô thức hành động như thể anh đã chấp nhận tình cảm của mình.
"Tôi không nghĩ ra gì cả," Ko khẽ nói, nhưng biểu cảm trên mặt anh ta không giống như anh ta nói, hoàn toàn không.
"Chà, đừng nói dối, vẻ mặt của bạn đã nói lên tất cả, đừng suy nghĩ nhiều, Brow nói với tôi rằng Ko là người đặc biệt của anh ấy và anh ấy rất nghiêm túc với bạn," Khao nói thẳng khiến mặt Ko lại đỏ bừng. Trái tim của Ko đập mạnh hơn một chút, anh không biết Brow nói thật hay không nhưng khi nghe điều này, tim anh bắt đầu đập nhanh hơn. Khi Ko nghĩ về nó một lần nữa, anh dừng lại và nhìn lại Khao.
"Uh... Tại sao bạn lại nghĩ rằng tôi và P'Brow là..., uh...", Ko không biết có nên nói rằng họ có quan hệ tình cảm hay không, vì bản thân anh vẫn còn bối rối, anh không biết. Không biết anh ấy có quan hệ tình cảm với Brow hay không, vì Brow đã hỏi cô ấy làm vợ nhưng Ko vẫn không trả lời cho anh ấy.
"Cẩn thận Ko, nếu anh tỏ ra bất an, sẽ có người muốn xen vào mối quan hệ của hai người, hơn nữa chính Brow đã nói rồi, Ko là người đặc biệt của anh ấy", Khao nói lại với anh, Ko không nói bất cứ điều gì, nhưng quay sang nhìn Brow, người sắp bắt đầu buổi chụp ảnh.
"Brow, vòng tay qua eo Thoffī̀, quay lại nhìn, đó là... gần hơn một chút", giọng người chụp ảnh vang lên, đồng thời đưa tay ra hiệu cho cả hai lại gần, Ko nhìn vào tay của Brow đó là quấn quanh eo cô gái với một cơn đau nhói trong tim. Ko bắt đầu cảm thấy ngày càng khó chịu hơn, tuy nhiên anh ấy không nói gì hay thể hiện bất kỳ biểu hiện nào.
"Chỉ là chụp ảnh thôi mà, cái gì cũng không cần lo lắng." Cố Sơ thầm nghĩ trong lòng, nhưng ánh mắt vẫn không rời hai người. Màn trập kêu lách cách, trong khi giọng nói của nhiếp ảnh gia vang lên hướng dẫn họ thay đổi vị trí.
"Thay quần áo đi!" người thợ chụp ảnh ra lệnh, khi anh ta mặc xong bộ quần áo đầu tiên,
"Anh chán à?" Brow hỏi.
"Ta buồn chán, nên đi đâu?" Ko cười nhẹ hỏi.
"Không!" Brow trả lời, nhẹ nhàng đặt tay lên đầu Ko, nhưng tay anh đã bị Thoffī̀ giật ra.
(Kéo: Kéo cái gì về phía mình, Kéo: Cùng nghĩa, đặc trưng của ngôn ngữ thông tục)
"Mày, mau thay quần áo đi, không nhanh Ko về được đâu, chắc chán lắm ", Thoffī̀ nói với một nụ cười, Ko vẫn nhìn vào mặt Thoffī̀, Brow quay lại nhìn cô ấy và bỏ tay ra khỏi cánh tay của chính mình.
"Chờ một chút, tôi sẽ đến ngay," Brow nói với Ko, bước ra khỏi phòng làm việc với Thoffī̀ theo sát phía sau. Ko khẽ thở phào nhẹ nhõm, thật ra trong lòng anh có chuyện muốn nói, nhưng anh không muốn nói ra.
"Đừng để ý đến anh ấy, có lẽ anh ấy đã nhận ra chuyện gì đang xảy ra giữa Ko và Brow nhưng anh ấy không muốn thừa nhận điều đó", Khao nói để trấn an Ko.
"Thoffī̀ đứng đây, sau đó vòng tay qua cổ anh ấy, Brow you too quàng tay qua eo Thoffī̀," nhiếp ảnh gia nói, Thoffī̀ và Brow làm theo hướng dẫn.
"Bộ ảnh này nhìn giống ảnh pre-wedding của P'Win nhỉ," Thoffī̀ nói đùa khiến Ko lặng đi một chút và trong lòng lại càng thấy khó chịu, đến mức không giải thích được nên cô đành thôi. hít một hơi thật sâu để cố gắng kìm nén cảm xúc của mình.
[Jelly: Thoffī̀, tôi đã bảo là tôi không thích anh chưa mà?😒]
"Mau chụp ảnh đi P'Win" Brow nói, nhiếp ảnh gia lập tức chụp ảnh, sau đó yêu cầu họ thay quần áo một lần nữa .
"P'Khao, anh vào phòng trang điểm ngủ được không?" Ko hỏi, vì anh cảm thấy chóng mặt và muốn ngủ, hơn nữa, anh không muốn tiếp tục nhìn họ cùng nhau.
"Được rồi, cậu sốt lên rồi à?" Khao lo lắng hỏi, vì Brow đã tâm sự với Ko.
"Tôi chỉ cảm thấy hơi chóng mặt, nhưng tôi ổn," Ko trả lời, sau đó nằm xuống chiếc ghế dài trong phòng trang điểm mà không ai khác có thể tiếp cận. Khi Ko nằm xuống, anh ấy khẽ thở dài, ít nhất thì anh ấy sẽ không phải nhìn thấy họ ở gần nhau như vậy nữa, Ko thừa nhận rằng bây giờ anh ấy cảm thấy khó chịu khi thấy Thoffī̀ ở gần Brow như vậy, nhưng anh ấy không muốn xen vào. cách kinh doanh của mình.
"Mình sắp mất trí rồi," Ko lẩm bẩm một mình khi anh từ từ nhắm mắt lại để nghỉ ngơi một chút, nhưng một lúc sau, anh nghe thấy tiếng mở cửa, anh phải mở ra. mắt.và nhìn lên. Brow đã thay đồ xong nên anh vào trong và đi đến chỗ Ko ngồi xổm cạnh chiếc ghế sô pha nơi anh đang ngủ.
"Tại sao bạn lại vào?" Ko hỏi khi Brow đưa mu bàn tay lên trán Ko để đo nhiệt độ.
"Có chuyện gì sao?" Brow nghiêm túc hỏi.
"Em không sao, em chỉ thấy hơi chóng mặt và đau mắt thôi, anh mau chụp cho xong để chúng ta về sớm nhé P'" Ko nói với giọng có chút kích động, lông mày nhướn lên.
"Điều gì khiến bạn không hài lòng?" Brow hỏi.
"Tôi không biết bạn đang nói về cái gì," Ko trả lời mà không nhìn vào mắt Brow, Brow mỉm cười dịu dàng khi anh đưa tay xoa đầu Ko, người đã phải giả vờ trốn tránh để che giấu sự bối rối của mình trước cái chạm nhẹ của anh. cái đầu.
"Ghen tị tiểu tử, đừng lo lắng, chỉ là công việc mà thôi." Brow cười nói, Ko xoay người rời đi Brow.
"Ghen tị cái gì? Anh có thể tiếp tục làm việc," Ko nói với giọng nghèn nghẹn, nhìn qua phía sau ghế sô pha. Brow bật cười đứng dậy rồi cúi xuống hôn lên đầu Ko
"Ngủ thêm đi em" Brow chỉ nói vậy rồi bước ra khỏi phòng trang điểm để tiếp tục làm việc, Ko sững người và nóng bừng cả mặt.
"Anh sắp phát sốt vì em mất," Ko lẩm bẩm trong hơi thở.
..
..
Sau khi chụp hết ảnh, Brow lại thay quần áo và vào phòng lần nữa để đánh thức Ko đã ngủ quên,
"Tiền lương sẽ được chuyển vào tài khoản của bạn như bình thường Brow," người thợ chụp ảnh nói, Brow gật đầu.
"Hãy ăn cùng nhau trước Brow", Thoffī̀ mời, Brow quay sang nhìn nhẹ vào mặt Ko.

Tình yêu nghịch ngợmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ