Những bữa ăn không rõ nguồn gốc đó vẫn tiếp tục được duy trì đến khi Quang Anh không tăng ca nữa mới thôi. Quang Anh cuối cùng cũng xem như thở phào nhẹ nhõm, mặc kệ đối phương có mục đích gì, thể hiện sự quan tâm bằng cách thức kỳ lạ này dù sao cũng khiến người khác cảm thấy không thoải mái. Cứ như cuộc sống của mình bị người khác dòm ngó vậy, tràn ngập khó chịu.
Huống hồ trên đời này không có bữa ăn nào miễn phí, Quang Anh luôn cảm thấy người này có mưu đồ khác. Đồng nghiệp suy đoán giúp: "Có khi là một trong những người trước đây tôi giới thiệu cho cậu đấy."
Quang Anh suy nghĩ một chút, dường như cũng có thể.
Từ Ảnh cũng là gay, ngoại hình trắng trẻo, ăn mặc rất hợp thời. Quang Anh lúc mới tiếp xúc với y từng cho rằng y là người rất ít nói, sau đó quen lâu mới biết, y điên lên cũng không thua kém Trung Hiếu bao nhiêu.
Sở dĩ biết y là gay, là vì có một hôm, đối phương đột nhiên lôi kéo Quang Anh đi ăn cơm cùng, sau đó tại bàn cơm hỏi nhỏ: "Cậu là cái kia đúng không?"
Quang Anh không rõ, "Cái gì?"
"Đồng tính luyến ái!"
Quang Anh nghe vậy, suýt nghẹn. Đối phương cười nói: "Đừng giả vờ, tôi liếc mắt là nhìn ra ngay."
Quang Anh cho rằng đối phương nghe thấy tin đồn này nọ, còn định biện giải một lúc, kết quả vị đồng nghiệp tên Từ Ảnh này cũng hào sảng thừa nhận: "Kỳ thực cũng không có gì, tôi cũng vậy."
"..." Quang Anh lúc này mới biết đối phương không phải tra xét, mà là tìm đồng bạn.
Từ Ảnh là dân thành phố S, quen biết rất rộng trong giới gay thành phố này. Y có một người bạn trai chính thức, bình thường khoe hạnh phúc quen rồi, nhìn không nổi Quang Anh độc thân, nên rất tích cực giúp Quang Anh thoát cảnh một mình, thỉnh thoảng còn giới thiệu đối tượng cho cậu. Nhiệt tình đến mức Quang Anh không thể từ chối được, ỡm ờ thêm bạn tốt, đáng tiếc tán gẫu một lúc đã cảm thấy không hợp nhau. Thậm chí có người vừa trò chuyện đã muốn hẹn qua đêm, bị Quang Anh xóa bạn thẳng tay.
Trước đây Từ Ảnh còn muốn kéo cậu đi xem mắt, đều bị cậu lấy lý do tăng ca mà khước từ, bây giờ không còn tăng ca nữa, Từ Ảnh thừa dịp nhắc lại chuyện cũ. "Đừng xem điện thoại nữa, như cậu có đoán cũng đoán không được, chẳng bằng đi thực tế với tôi."
Quang Anh dáng vẻ không muốn đi lắm, Từ Ảnh lại nói tiếp: "Yên tâm đi, lần này người tôi giới thiệu nhất định đáng tin."
Thấy Từ Ảnh vẻ mặt chờ mong, Quang Anh cũng không tiện tiếp tục từ chối, chủ yếu là lần này không thể lấy tăng ca làm bia đỡ đạn nữa, liền dùng tâm trạng thôi cứ thử một lần vậy mà đáp: "Vậy thì đi."
Quang Anh xưa nay không nghĩ tới mình còn có thể đi xem mắt, cậu cảm thấy rất ly kỳ, một mạch đi theo Từ Ảnh đến nhà hàng đã hẹn, người kia đến rất sớm, thấy Từ Ảnh đến, vội vã đứng dậy vẫy tay với hai người.
Quang Anh đến gần mới nhìn rõ tướng mạo của người nọ, mặt mày thư sinh, mặc Âu phục màu xám, trông rất nho nhã, trên mũi là một cặp kính cận, nụ cười ôn hòa, khiến người khác lần đầu tiên gặp mặt đã có cảm tình.
BẠN ĐANG ĐỌC
7 năm - CapRhy
FanfictionThể loại: Hiện đại, ngược, gương vỡ lại lành Yêu một người không yêu mình là như thế nào??? Quang Anh chắc chắn là người hiểu rõ nhất. Một người yêu hết lòng, yêu đến mức bỏ xuống bản thân, cố gắng trở thành một người khác... Người kia nói thích ngư...