Chương 51

107 4 0
                                    

Tư Tấn đứng sững tại chỗ, yết hầu chuyện động: "Bảo bối, em..." 

Ánh mắt Tư Hoa Niên lay động, tầm mắt dừng lại ở nửa người trên trần trụi của anh trai, dáng vẻ một chút cũng không thẹn thùng, hướng tới anh giang hai cánh tay: "Ôm em một cái đi."

Cô gái nhỏ nằm trong ổ chăn, khuôn mặt nhỏ tinh xảo lộ ra, làm nũng muốn anh ôm một cái. Tư Tấn đã từng ở trên chính chiếc giường này trằn trọc hàng đêm, mơ tưởng tới bao màn kiều diễm. Nay lại nhìn một màn này, hô hấp của anh như đông cứng lại, thân thể bắt đầu nóng lên.

"Bảo bối. Em nằm ở đó làm gì," Tư Hoa Niên nghiêng đầu nhìn anh

Tư Tấn ánh mắt tối lại, nhấc chân đi tới..

Đôi chân dài lại rắn chắc lộ rõ qua lớp quần ngủ rộng thùng thình. Tư Hoa Niên bất giác liếm môi, đứng dậy nắm lây tay anh: "Anh."

"Bảo bối," Tư Tấn ở mép giường ngồi xuống, giọng điệu nhu hòa như ngâm trong làn nước ấm, "Như thế nào lại sang đây...Ah!"

Anh kêu lên, cúi đầu liền nhìn thấy bản tay nhỏ nhắn của cô đặt trên bụng mình: "Em tính làm gì?."

Xúc cảm thật sự rất tốt

Tư Hoa Niên lại cẩn thận sờ soạng thêm một chút

Tư Tấn nuốt nước miếng, vành tai đỏ lên, đè nén giọng nói: "Em đừng nghịch nữa..." 

"Keo kiệt," Tư Hoa Niên không bằng lòng mà rút tay lại.

Nhìn anh trai nhà mình bộ dáng như bị ức h.iếp, cô lại cảm thấy có chút đáng yêu: "Em sờ chồng của em một chút. Có gì không đúng sao?"

Tư Tấn rũ mắt, trơ mắt nhìn thân thể của mình bắt đầu biến hóa.

"......" 

Lúc này đến lượt Tư Hoa Niên đỏ mặt.

"Lưu manh!"

Cô gái nhỏ tức muốn hộc máu,  bộ dáng lên án anh vô cùng đáng yêu, giống như bông hoa nở rộ. Tư Tấn ánh mắt đột nhiên tối sầm lại, một phen giữ chặt tay cô, ấn tay cô vào lại nơi cô vừa mới động chạm.

"Ai lưu manh chứ," khuôn mặt anh âm trầm, "Nói anh lưu manh? Hửm?"

Cơ bụng hình dáng vuông vắn như đậu hũ, phồng lên, còn rất có độ đàn hồi. Tư Hoa Niên cố rụt tay lại cũng không thoát ra được, liền không tránh né nữa, trực tiếp nâng tay khác lên, sờ soạng cơ ngực của anh.

"Nơi này cũng thật... Ah!"

Tư Tấn một tay giữ chặt gáy cô, liền như vậy hung hăng hôn xuống. Dùng sức cắn môi lưỡi mềm mại của cô, giọng điệu tức giận: "Lá gan của em thật là lớn, không nghe lời anh nữa rồi, có phải hay không?"

Hắn nuôi lớn cô gái nhỏ, từ khi nào đã trưởng thành liền biến thành tiểu lưu manh?

"Mới không ...... Ah!"

"Cho em sờ."

Tư Tấn đáy mắt nổi lên tia máu, không để cho cô phản kháng, đưa bàn tay của cô trượt xuống phía dưới.

Cách quần ngủ có thể cảm nhận được nơi đó cứng lên.

Cả người anh run rẩy, động tác hôn cô lại càng hung hăng hơn vài phần.

[Đang Edit]Sống Lại Để Ôm AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ