Chap 239 + 240

77 13 0
                                    

Lục Sơ Uyển nói: "Hiếu thuận bà nội là việc cháu nên làm."

Lục lão phu nhân cười vui vẻ, bà uống trà thay rượu, kéo Lục Sơ Uyển đến cạnh Đổng Tồn, nói: "Sau này nếu lại cần u lan cứ liên hệ với Uyển Uyển, chúng ta là người một nhà, không cần phải khách khí."

Phó Chi ngồi một bên chú đến thái độ của lão phu nhân, không nói gì.

May là Đổng Tồn có chút lý trí, phất tay: "U lan quý giá, không thể muốn có là có, Uyển Uyển may mắn mới có một gốc, bằng không thí nghiệm cũng sẽ kẹt lại ở vạch xuất phát."

Lục lão phu nhân nghe được chỗ hiểu chỗ không: "Ồ, Uyển Uyển, sao cháu không tìm người bán hỏi một chút?"

Lục Sơ Uyển khó xử: "Đối phương chỉ có một gốc u lan, cháu cũng không còn cách nào khác."

Đổng Tồn cau mày, muốn nói rồi lại thôi, lúc này, Lưu lão phu nhân ngồi bên cạnh mới tìm được cơ hội chen vào nói: "Phó Chi không phải còn cách sao?"

Bất thình lình nghe Lưu lão phu nhân nói một câu, đám người Đồng Tổn giật mình sửng sốt.

Phó Chi có ư?

Chỉ sợ ngay cả u lan Phó Chi còn không biết là gì, Đồng Tồn cảm thấy nực cười, 'ha' một tiếng, giọng điệu lộ ra vẻ đùa cợt và khinh thường.

Lưu lão phu nhân nghe thấy, không vui vẻ lắm.

Nhà bà không sánh được với Đổng Tồn, nhưng nhận thức sẽ không giống hắn.

Bà kể lại sự việc tại nhà cũ Lục gia một lần, sau đó còn vỗ vỗ đứa con trai lớn bên cạnh, người đàn ông rất nhanh đứng dậy, sau đó nhìn Đổng Tồn nói: "Tôi là hội viên của Hiệp hội Y học cổ truyền tại Kinh thành, đối với u lan cũng có chút hiểu biết, sự khác biệt của loài này đối với các loài cây khác, điều quan trọng nhất là kiểm tra xem trên lá của chúng có côn trùng trắng hay không."

Người đàn ông đóng khung thi thể con bọ trắng mà mẹ anh nhặt được vào một chiếc hộp thủy tinh trong suốt: "Đây là sinh vật mà tôi đã đưa đến hiệp hội để xét nghiệm, xác nhận đây chính là sâu trắng, loại sinh vật này cũng có thể làm thuộc, giá trị dược liệu chủ yếu được phản ánh ở..."

"Đúng là u lan." Phó Chi cắt ngang lời người đàn ông, nhàn nhạt nhìn anh ta một cái.

Con trai của Lưu lão phu nhân đúng là biết quá nhiều.

Phó Chi gõ tay lên bàn, nói một câu: "Đối với những người không cần, không nhất thiết phải giải thích kỹ càng như vậy."

"..."

Anh Triệu không hiểu sao lại cảm thấy trên cổ lành lạnh, cảm nhận được cô gái nhỏ ngồi trên ghế có chút lạnh lẽo.

Đúng là dọa người, anh ta theo bản năng ngồi xuống, gật đầu, lộ ra cái cằm dễ thương.

Lưu lão phu nhân cảm thán một tiếng, kinh ngạc nói: "Cháu vậy mà cũng biết hoa của mình là u lan?"

Phó chi: "..."

Đồ của cô đưa tặng, cô còn không thể biết rõ nó là gì sao?

"Người phụ trách viện nghiên cứu nói rằng u lan Lục Sơ Uyển đưa không có sâu trắng, cho nên bọn họ cần tốn nhiều thời gian nghiên cứu tính xác thực của loài hoa." Lục Ngưng ngồi thẳng dậy, nhắc nhở Đổng Tồn.

Không làm tốt công việc nghiên cứu khoa học thì về nhà thừa kế gia sản bạc tỷNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ