Chap 277 + 278

62 6 3
                                    

Cố Nghiên có biết chút ít về những cổ vật kia: "Nợ tiền là điều thiếu tôn trọng, nhưng Phó Thị là công ty lớn, ba cậu có thể nói chuyện lại với bọn họ."

"Không thể được, bọn họ đã không có ý đưa tiền rồi. Mười năm trước, cái thời mà internet còn chưa được phát triển, hành vi của Phó Thị đã bị người dân trong nước phê phán rất nhiều, hơn nữa cậu biết không, ba tớ nói, cái cô con gái của Phó Thị là người được nhân bản.

Đối phương cầm điện thoại, nghĩ nghĩ một lúc, nói với Cố Nghiên: "Việc này trái với đạo đức con người và quy luật tự nhiên."

Cố Nghiên lần đầu tiên nghe thấy dạng chuyện như vậy, không quá tin tưởng.

"Tóm lại, tớ không thích nhà họ Phó này. Cậu cũng nên để tâm đi, cẩn thận cái người anh trai câm của cậu được chữa khỏi lại bị Phó Chi câu đi." Giọng điệu đối phương tràn ngạp ý cười, lên tiếng đề nghị.

Cố Nghiên cau mày.

Một năm trước cô ấy ra nước ngoài học tập, thời điểm đó Hứa Vi vẫn chưa nhận nuôi Phó Chi.

Nhưng một năm sau về nước, cô ấy đã có thể nhìn ra người trong Lục gia có bao nhiêu yêu thương đối với Phó Chi.

Vốn dĩ trong lòng cô ấy không thoải mái, bây giờ lại bị bạn tốt nói như vậy, khó tránh khỏi có chút suy tư.

Nhất là khi Phó Chi và Lục Dư Mặc gần gũi, có hành vi bao che cho nhau, Phó Chi nửa đêm ra ngoài hóng gió cũng được Lục Dư Thâm ngồi ở ghế sô pha cố chấp đợi em gái về.

Nếu là em gái ruột thịt, Cố Nghiên tất nhiên sẽ không nghĩ nhiều và sẽ đảm nhận vai trò chị dâu thứ, tận tâm hết mực với em gái nhỏ, nhưng mà...

"Sẽ không." Cố Nghiên kìm lại sự không thoải mái trong lòng, tiếng nói cũng bình tĩnh lại: "Cậu suy nghĩ nhiều rồi, loại khả năng này sẽ không xảy ra."

.

.

.

Gọi điện thoại một lúc, thím Trương dời ghế lên lầu tìm Cố Nghiên, thái độ cung kính, thẩn trọng.

"Ghế dựa này là ai mua?" Cố Nghiên liếc mắt nhìn ghế dựa, trong có có chút chờ mong.

"Là phu nhân đích thân đến cửa hàng nội thất chọn cho cô."

Nói đến việc mua hàng này, thím Trương có thể cảm nhận được sự phiền muộn, lúc trước nhị thiếu gia đã nói chiếc ghế dành cho tiểu thư Phó Chi mua ở trên mạng, Hứa Vi còn đem ảnh chụp tìm kiếm trên mạng để tìm chiếc tương tự, kết quả nhảy ra một chiếc ghế dựa 8 con số, toàn bộ thế giới chỉ có 3 chiếc, dĩ nhiên đã bị bán sạch.

Hứa Vi thật sự rất nghèo, cô cũng không có nhiều tiền như vậy.

Hơn nữa ghế dựa cũng do Lục Dư Thâm tặng cho Phó Chi, kiểu dáng bên ngoài có phần khác với chiếc ghế trên mạng, Hứa Vi xem xét thật lâu, xác định con trai không phải một phú hào ẩn mình, nhẹ nhàng thở ra một hơi, lúc này cô ấy mới đến cửa hàng chọn một chiếc ghế tương đối đẹp mắt tặng cho Cố Nghiên.

Thím Trương hiển nhiên sẽ không nói nhiều với Cố Nghiên, chỉ thận trọng nói: "Tiểu thư xem có thích hay không, phu nhân có dặn, nếu tiểu thư không thích, ngày mai có thể chọn một chiếc ghế khác."

Không làm tốt công việc nghiên cứu khoa học thì về nhà thừa kế gia sản bạc tỷNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ