Trần Vũ Tư và Tả Tịnh Viện về đến nhà thì trời đã không còn sớm. Hai người tắm xong, thay quần áo, sau đó nằm tựa vào nhau trên giường.
Cô nàng Châu Đồng Nguyệt này, Tả Tịnh Viện đã gặp qua, thậm chí còn nghe Trần Vũ Tư tranh chấp với đối phương. Chẳng qua khi đó cảm xúc Trần Vũ Tư không được tốt, em mong cô đừng hỏi gì hết, lúc đó Tả Tịnh Viện đồng ý. Nhưng trên thực tế, sự tò mò về quan hệ của hai người vẫn luôn âm ỉ trong lòng cô.
Tả Tịnh Viện đột nhiên xoay người, nhìn Trần Vũ Tư, hỏi: "Bây giờ chị hỏi được chưa?"
Một câu không đầu không đuôi nhưng Trần Vũ Tư biết Tả Tịnh Viện chỉ chuyện gì.
- Châu Đồng Nguyệt ấy à... - Trần Vũ Tư nhẹ lên tiếng, hồi ức cũng quay ngược lại mấy năm trước.
Trong số những vụ án Trần Vũ Tư từng nhận, vụ của Châu Đồng Nguyệt thật ra khá bình thường. Mọi chuyện rất đơn giản. Một ông cụ bảy mươi tuổi đi trên đường, đột nhiên té ngã. Châu Đồng Nguyệt khi đó vẫn còn là học sinh năm hai cao trung, chạy xe đạp đi ngang qua thấy vậy bèn bước xuống đỡ. Vốn cho rằng mình làm việc tốt, Châu Đồng Nguyệt cùng cụ ông đi đến bệnh viện, nào ngờ ông cụ ngã khá nghiêm trọng, Châu Đồng Nguyệt cũng bị người nhà ông ấy bắt lại.
Là giúp đỡ hay gây chuyện, hai bên đều cho rằng mình đúng. Cuối cùng người nhà ông cụ kiện Châu Đồng Nguyệt ra tòa, đòi tiền chữa bệnh và bồi thường tổn thất tinh thần.
Chính trong vụ kiện này, Trần Vũ Tư gặp Châu Đồng Nguyệt lần đầu tiên, lấy thân phận luật sư bên nguyên và bị kiện.
Châu Đồng Nguyệt đã từng tin tưởng pháp luật sẽ trả lại trong sạch cho mình. Lúc ấy, những đoạn đường giao thông chính ở thành phố Thượng Hải đều được trang bị camera. Châu Đồng Nguyệt cảm thấy chỉ cần trình video theo dõi ra trước mặt mọi người là đương nhiên có thể rửa sạch tội danh.
Mọi chuyện vốn cũng phát triển theo hướng ấy. Nhưng chính vị luật sư Trần bên nguyên này đã phóng lớn video theo dõi lên mấy lần, lấy ra hình ảnh cận cảnh tay Châu Đồng Nguyệt, trực tiếp chất vấn ngay trên tòa, hỏi cô có phải lúc ấy đã ấn chuông xe đạp hay không.
Châu Đồng Nguyệt cũng không nghĩ nhiều, lập tức thừa nhận. Nhưng cô lúc ấy chưa kịp suy nghĩ cẩn thận chuyện mình ấn chuông xe đạp thì có liên quan gì đến vụ kiện này.
Nghe Châu Đồng Nguyệt thừa nhận, Trần Vũ Tư chỉ cười nhạt, sau đó quay lại trần tình với tòa án rằng hôm đó cụ ông đột nhiên té ngã là do tiếng chuông của Châu Đồng Nguyệt.
Cụ ông bên nguyên lập tức tán thành, nói là tiếng chuông của Châu Đồng Nguyệt làm ông giật mình nên mới bị ngã. Lại thêm video cũng chỉ rõ, đúng là sau khi tay Châu Đồng Nguyệt làm động tác đó thì cụ ông mới giật cả người, ngã xuống bên đường, xảy ra va chạm nghiêm trọng.
Nghe xong một loạt phân tích của đối phương, Châu Đồng Nguyệt ngây ngẩn cả người. Nếu thật sự có chuyện đó thì tại sao trước kia mọi người không ai nhắc đến, tới khi người luật sư này xuất hiện thì tất cả mới thay đổi.
Châu Đồng Nguyệt khi đó còn trẻ, cũng rất ngây thơ. Cô không thể chấp nhận việc mình bị oan uổng như vậy, lập tức rơi nước mắt, chỉ vào Trần Vũ Tư, lớn tiếng bảo: "Cô nói dối, tôi không có!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Lương Trần Mỹ Tịnh] Ly Hôn Hiểu Biết Một Chút
FanfictionLuật sư Trần gặp hạn, kiện cáo thất bại, còn bị người ta lừa về nhà. Lừa thì lừa đi, đằng này bị kiện còn kéo cô đi đăng ký kết hôn, định chiếm lấy cô cả đời. Trần Vũ Tư: Tôi lo nghĩ cách đối phó chị, còn chị lại nghĩ cái này? Tả Tịnh Viện: Thời gia...