Chương 55: Anh ơi

745 31 0
                                    

"Không nói đùa, tôi và Hanie ở bên nhau."

Choi Seungcheol nói xong, hiện trường liền yên tĩnh.

Lee Dokyeom và Jeon Wonwoo hí hửng xem trò vui, Kwon Soonyoung há hốc mồm nửa ngày không nói nên lời.

Qua một hồi lâu, rốt cục cậu ta cũng khó khăn tìm lại giọng nói của mình, nhưng cũng chỉ có thể khô khan phát ra từng tiếng: "Tôi... đệt..."

"Tôi đệt..."

"Đậu xanh..."

"Đậu móa...!"

Lee Dokyeom không tử tế mà trực tiếp cười ra tiếng.

Kwon Soonyoung lại không có thời gian rảnh đi quản cậu ta, nhìn Seo Myungho rồi lại nhìn Kim Mingyu: "Các cậu đã biết từ trước rồi à??? Chỉ có một mình tôi chẳng hay biết gì, là người biết cuối cùng???"

"Không phải, tôi cũng vừa mới biết."

"Tôi cũng vậy."

"Vậy sao các cậu chẳng có chút gì gọi là "đậu xanh, rau má" vậy?"

"Thực không dám giấu giếm, tôi cũng kinh ngạc một giây, sau đó liền cảm thấy chuyện này rất hợp tình hợp lý."

"Tôi cũng vậy."

"..."

Kwon Soonyoung nhất thời nghẹn lời.

Ánh mắt quay trở lại trên người hai vị đại nhân vừa mới thông báo.

Nhìn thế này, hình như đúng là như vậy.

"Đây chính là trong tiêu thụ nội bộ trong truyền thuyết sao?"

Kwon Soonyoung ôm cốc trà lẩm bẩm nói: "Hai người các cậu thế mà ở cùng ký túc xá rồi yêu đương, đây cũng quá kích thích rồi?"

Lại quay sang hai vị người trong cuộc khác, không thể tin được nói: "Tôi thấy bạn học trong lớp chúng ta yêu đương vào thì tâm tình đều có biến hóa rất lớn, các cậu cả ngày ở ký túc xá, thật sự là không cảm thấy chịu đủ dằn vặt sao?"

Lee Dokyeom: "Người anh em, mong cậu thời thời khắc khắc ghi nhớ chuyện tôi cũng có bạn gái, được không?"

"Tuy tôi không có bạn gái nhưng cũng không thấy có ảnh hưởng cái gì." Jeon Wonwoo nói: "Hai người bọn họ vì tránh né hai cái bóng đèn là tôi và Lee Dokyeom mà dọn ra ngoài từ lâu rồi."

"???"

Lần này thì ba người đều ngơ ngác, là hàng thật giá thật.

"Các cậu dọn ra ngoài từ lúc nào, sao chúng tôi lại hoàn toàn không biết?"

"Cứ thế ở chung? Cheol ca, cậu cũng quá nhanh rồi."

"Đậu, chẳng trách gần đây hẹn cậu chơi bóng mười lần thì có đến tám lần cậu từ chối, tôi còn tưởng cậu đang chăm chỉ ôn bài cơ!"

"Xin lỗi."

Bạn học Cheol thành khẩn tạ lỗi: "Lần đầu yêu đương nên không có kinh nghiệm, không biết là cần báo cho anh em biết mấy chuyện này."

Kwon Soonyoung: "Chỉ có thế?"

"Không phải thì sao?"

Choi Seungcheol vô tội nói: "Tôi cũng chỉ yêu có một lần này, chẳng lẽ cậu còn muốn tôi phải bảo đảm là lần sau sẽ không như vậy nữa à?"

[Cheolhan] Cậu ôm tôi một chút (Chuyển ver) [Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ