chương 16

254 26 3
                                    

Bạch Anh kinh ngạc nhìn Lam Vong Cơ ôm hai con thỏ đi vào. Ôn Triều một bên bĩu môi thầm nghĩ : " Tên Lam Vong Cơ này muốn làm gì? "

" Lam nhị công tử? " Bạch Anh lên tiếng.

Lam Vong Cơ đặt hai con thỏ vào lòng hắn nói: " Tặng ngươi,  đêm qua là ta không đúng. "

Bạch Anh lắc đầu, tay vuốt ve đầu hai con thỏ: " Không phải lỗi ở ngươi, đêm qua ta xác thật không đúng. Chỉ là ta ngất xỉu là vấn đề của ta. Lam nhị công tử không cần tự trách. "

" Lam Trạm. "

" Cái gì? "

Lam Vong Cơ mím môi, hai vành tai hồng lên nói: " Ngươi có thể...gọi ta là Lam Trạm, nếu ngươi cùng huynh trưởng thân nhau, vậy cứ gọi ta bằng tên. "

" Được, Lam Trạm. Vậy kêu ta Bạch Anh là được. "

" Ân. "

Bạch Anh cúi đầu vuốt ve hai con thỏ, trong ánh mắt chứa một mảnh dịu dàng. Ngày hôm qua trong lúc ngâm Hàn Đàm, hắn đã vận công lực dung hợp tàn hồn, cho nên ảnh hưởng của việc tàn hồn bị hao tổn không còn lớn như trước.

Lam Hi Thần đứng ngoài cửa trong lòng mừng thầm. Đệ đệ còn cứu chữa được, có tiền đồ!

Nếu không chủ động làm thân, lại dọa mất em dâu tương lai của ta, ta hỏi tội đệ!

" A Tiện. " Lam Hi Thần cười ôn nhu mở cửa đi vào, lại làm như mới thấy ngạc nhiên : " Vong Cơ? Hóa ra đệ cũng ở a. "

" Huynh trưởng. "

Bạch Anh thả hai con thỏ xuống sàn nhà cho chúng tự chơi với nhau, nhợt nhạt cười: " Hoán, đừng giả vờ. Ngươi nãy giờ đều nghe hết ở bên ngoài rồi. "

Lam Hi Thần bị vạch tràn mặt không đổi sắc nói: " Là A Tiện cùng Vong Cơ trò chuyện, làm huynh trưởng ta nên chừa chút thời gian. " Nói rồi y mở nắp chén cháo tổ yến ra trước mặt hắn : " Ăn sớm một chút, tù hôm qua A Tiện đã không ăn gì rồi. "

" Đa tạ. Làm phiền ngươi, Lam Trạm. "

" Vô sự. "

Bạch Anh cũng không khách sáo, dùng thìa múc lên một chút cháo rồi ăn. Lặp đi lặp lại tầm hơn một khắc, rốt cuộc hắn cũng ăn hết cháo. Thế nhưng Ôn Ninh lại đặt thêm canh xuống bên cạnh, hắn bất đắc dĩ lại dùng tiếp.

" A Tiện, A Triều. Ôn thúc thúc tới rồi! " Nhiếp Hoài Tang vui vẻ từ bên ngoài chạy vào. Chỉ là chưa vui được bao lâu, nhìn thấy Lam Vong Cơ liền co rúm.

Sao Lam nhị công tử lại nhìn ta với ánh mắt như vậy a!

Bạch Anh dùng khăn tay lau miệng lại gật đầu. Ôn Ninh đi tới tủ đồ lấy ra một cái ngoại bào mỏng khoác lên người Bạch Anh rồi cùng đám người rời khỏi Bạch thất đi Nhã thất.

Từ bên ngoài có thể nghe thấy bên trong tình hìn rats căng thẳng. Mà giọng của Ôn Nhược Hàn lại đầy vẻ châm chọc, Lam Khải Nhân muốn mắng cũng mắng không nổi a.

" Lam Khải Nhân, ngươi nghĩ ngươi là ai mà có quyền phán xét một người là chính hay là tà? Sử dụng oán khí thì sao? Hừ.p, đúng là lão cổ hủ. "

[ Vong Tiện ][ MĐTS ] Hoa Hồn MộngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ