"Ngụy Anh..." Lam Vong Cơ rốt cuộc cố gắng đến Ngụy Vô Tiện trước mặt, nhẹ nhàng gọi tên hắn
"Nga? Lam Trạm?!" Ngụy Vô Tiện mặt vô biểu tình nhìn qua.
" Người giết môn sinh Ôn thị bên đường chính là ngươi?"
"Đương nhiên."
"Những tấm bùa triệu âm đó..." "Ta làm."
"Ngươi dùng phương pháp gì thao túng mấy vật âm sát này?"
Độ cung ở khóe miệng Ngụy Vô Tiện giảm mạnh, liếc y bằng một con mắt, nói: "Lam nhị công tử, ngươi hỏi vậy là có ý gì."
Lam Vong Cơ nhìn chằm chằm Ngụy Vô Tiện, nói: "Trả lời."
Quỷ sơ sinh chuyển động, Ngụy Vô Tiện quay đầu nhìn lướt qua, hắn miễn cưỡng từ từ lui về phía sau, lẻn vào trong tối. Ngụy Vô Tiện lúc này mới quay qua Lam Vong Cơ, nhướng mày nói: "Xin hỏi...... Ta không trả lời thì sao?"
Bỗng nhiên, hắn lắc mình né qua, thoát khỏi Lam Vong Cơ tự nhiên chộp tới, lùi lại ba bước, nói: "Lam Trạm, chúng ta vừa mới cửu biệt gặp lại, ngươi liền động thủ bắt người, không được hay lắm nhỉ?"
Lam Vong Cơ thì động thủ bất động khẩu, Ngụy Vô Tiện gặp chiêu nào thì phá chiêu đó, hai người đều là nhanh nhẹn như nhau. Lần thứ ba đẩy tay y ra, Ngụy Vô Tiện nói: "Ta còn tưởng rằng chúng ta ít nhất cũng coi như người quen đi. Ngươi cứ một lời không hợp đã vung tay đánh nhau như vậy, có phải có chút tuyệt tình không?"
Lam Vong Cơ nói: "Trả lời!" Giang Vãn Ngâm cũng tới, che trước Ngụy Vô Tiện, kêu: "Lam nhị công tử!"
Ngụy Vô Tiện nói: "Lam nhị công tử, câu hỏi của ngươi cũng khó nói lắm. "
Lam Vong Cơ mím môi định nói gì đó lại bị Ngụy Vô Tiện đột nhiên nghệt mặt ra hỏi: " Hả? Lam Trạm rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
Lam Vong Cơ gằn từng chữ: "Cùng ta về Cô Tô."
Nghe vậy, Ngụy Vô Tiện và Giang Trừng đều ngẩn ra. Giây lát, Ngụy Vô Tiện cười nói: "Cùng ngươi về Cô Tô? Vân Thâm Bất Tri Xứ? Đi nơi đó làm gì?"
Hắn chợt bừng tỉnh đại ngộ: "A. Ta đã quên, thúc phụ ngươi Lam Khải Nhân ghét nhất thứ tà ma ngoại đạo của ta. Ngươi là môn sinh đắc ý của hắn, đương nhiên cũng thế, ha ha."
" Ngụy Vô Tiện! " Lam Vong Cơ đột nhiên quát lớn
" Lam Vong Cơ! " Ngụy Vô Tiện không chịu yếu thế, ẩn ẩn nhìn được là hắn tâm tình không tốt, cảm xúc bị mất khống chế. Ngụy Vô Tiện cắn răng nói: " Ngươi cho ngươi là ai? Cô Tô Lam thị các ngươi là ai mà quản ta? "
Giang Vãn Ngâm cau mày : " Lam nhị công tử thỉnh tự trọng, Ngụy Vô Tiện là người của Giang gia ta, không đến lượt Lam thị các ngươi quản. "
Ba người giằng cô một lúc nhưng cuối cùng bị một tiếng rên rỉ kêu đau của Ôn Tiều đánh gãy, dời đi sự chú ý của Giang Vãn Ngâm và Ngụy Vô Tiện. Cuối cùng hai người vẫn bỏ qua Lam Vong Cơ.
Bạch Anh lạnh lùng nhìn khung cảnh trước mặt. Trước mặt hắn chính là ký ức của kiếp trước. Hắn biết hiện tại hắn đang trong mơ. Chỉ là Bạch Anh hắn không rõ. Rốt cuộc là chuyện gì, những gì hắn nhớ rõ đều không như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Vong Tiện ][ MĐTS ] Hoa Hồn Mộng
FanfictionLại cứ thích ra tiếp bộ mới trước khi lấp hố 🤣 Truy thê, nhớ lại kiếp trước thiếu niên Cơ × vô cảm, lạnh lùng bệnh nhược lịch kiếp Tiện Tư thiết: Ngụy Vô Tiện vạn quỷ phản phệ, lịch kiếp thất bại, linh hồn rách nát. Thiên Đạo mang hắn về tu dưỡng...