Chương 13

1.2K 169 3
                                    


Truyền hết may mắn cho Lộc Nhân.


Năm ấy, kỳ thi đại học không chỉ là cột mốc quan trọng của Thương Án mà còn là sự kiện lớn đối với cả gia đình và Thực Nghiệm Nhất Trung.

Tin Thương Án đỗ thủ khoa tỉnh lan nhanh như cơn gió, cuốn cả con hẻm nhỏ Dã Hòa vào tâm bão. Trong vài ngày ngắn ngủi, nhà họ Thương trở thành điểm đến của bao ánh mắt tò mò. Hiệu trưởng, giáo viên chủ nhiệm, các thầy cô bộ môn, thậm chí cả phóng viên truyền hình địa phương cũng kéo đến chúc mừng.

Ba mẹ Thương Án hồ hởi đãi khách, bạn bè thân thiết mang quà đến chia vui, cả thị trấn đều tự hào về người học trò xuất sắc này.

Thương Án vốn không thích sự ồn ào, từ chối phỏng vấn truyền hình.

Nhưng đoàn làm phim vẫn thu được những thước phim quý giá.

Giáo viên chủ nhiệm ngồi trước ống kính, chỉnh lại cà vạt: "Như thế này có ổn không?"

"Được rồi ạ," phóng viên trẻ đáp: "Anh đã sẵn sàng chưa?"

Thầy chủ nhiệm ho khẽ: "Rồi."

"Thủ khoa tỉnh năm nay, bạn Thương Án, là học sinh mà tôi dạy từ lớp 10. Có thể nói, tôi đã chứng kiến em ấy trưởng thành..."

Thực Nghiệm Nhất Trung luôn nằm trong top đầu tỉnh về chất lượng đào tạo và tỷ lệ học sinh đỗ đại học. Mỗi năm, trường đều có một số lượng lớn học sinh đỗ vào các trường đại học danh tiếng. Tuy nhiên, ngôi vị thủ khoa tỉnh mấy năm gần đây lại không thuộc về trường.

Bởi vì trên cả Nhất Trung, còn có trường chuyên Phụ Trung.

Học sinh của Phụ Trung được quản lý theo chế độ quân đội, chuyện yêu đương hay đánh nhau là điều không thể xảy ra. Hàng năm, các trường đại học hàng đầu đều dành một lượng lớn chỉ tiêu cho trường chuyên, và ngôi vị thủ khoa tỉnh cũng thường xuyên thuộc về các học sinh trường chuyên.

Năm nay, trường chuyên Phụ Trung đã gặp phải một cú sốc lớn.

Ông chủ nhiệm, một người đàn ông trung niên ngoài năm mươi, lưng thẳng đĩnh, nở nụ cười hằn sâu những nếp nhăn trên khuôn mặt, tựa như tượng Phật Di Lặc trên màn hình: "Hôm đó, trong đề thi có một câu hỏi mà cả hội đồng các thầy cô toán cũng phải đau đầu suy nghĩ. Vậy mà bạn Thương Án đã giải được. Lúc đó, tôi đã biết rằng, em học sinh này chắc chắn sẽ có một tương lai tươi sáng!"

Cô phóng viên nhí liên tục gật đầu, rồi đặt thêm vài câu hỏi nữa.

Giáo viên chủ nhiệm cơ bản trả lời mọi câu hỏi, nhấn mạnh vào việc quản lý nhân văn của Nhất Trung, ngụ ý rằng các học sinh trung học cơ sở trước ống kính sẽ đăng ký vào Nhất Trung trong tương lai.

"... Đừng có vào cái trường Phụ Trung đó, " Chủ nhiệm nhấn mạnh: "Nhìn mấy đứa học sinh ra sao đi, cứ như cái máy móc ấy."

Cô phóng viên gật đầu, nhưng đoạn phỏng vấn đó đã bị cắt bỏ. Lời lẽ quá thô tục, không được phát sóng.

Sau khi nhận được giấy báo trúng tuyển, lớp 7A tổ chức một buổi tiệc chia tay nho nhỏ. Hầu hết các bạn đều có mặt, trong đó có cả Thương Án.

[BHTT] [EDITED] [HOÀN] Lộc Minh Hướng Án - Bách Lạp LộNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ