- À, thì ra tin đồn là có thật, anh bị gay đúng không?
Lần này thì tôi không còn kiêng nể nữa mà đẩy Mai Anh ra ngoài.
- Nếu anh là một thằng đàn ông tồi thì anh có thể lên giường với em và sáng hôm sau làm như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng anh không thể nhắm mắt nhắm mũi mà làm tình như một cái máy được, anh không có tình cảm với em nên anh không thể lợi dụng em để thỏa mãn nhu cầu ham muốn của mình, em về đi!
Dứt lời, tôi lập tức đóng cửa lại và mặc kệ Mai Anh ở bên ngoài.
Mất thời gian vào chuyện này thật!
Tôi khôi phục lại tâm trạng của mình rồi ngồi vào ghế học tiếp. Hai giờ đêm, tôi quyết định chặn số Mai Anh, tính tắt điện thoại đi ngủ thì đưa vào mắt tôi là hình ảnh của một bé mèo rất tội nghiệp. Tôi khựng lại, tiêu đề bài viết được đưa đến trước mắt: Bé mèo bị bỏ rơi cần tìm chủ.
Nội dung chính là mèo mẹ đi kiếm ăn thì bị xe cán chết, em mèo bé còn quá nhỏ, chỉ lọt thỏm trong lòng bàn tay, cần tìm người chủ nào thực sự có khả năng và lòng thương nuôi em.
Tôi bỗng bị thu hút, nhìn mèo con xinh và còn bé quá, thấy nhiều người bình luận ở dưới là thương em mèo nhưng chưa ai có can đảm nhận nuôi. Tôi có chút chần chừ, tự dưng nghĩ về Mimi, thế là không do dự nhắn tin cho chủ bài đăng về việc nhận nuôi bé mèo con.
Sau khi hẹn thời gian và địa điểm, chiều hôm sau tôi đến nhận nuôi em mèo, vì học trường y nên bạn giữ mèo khá yên tâm, lúc tôi đến bạn ấy còn nói.
- Thực ra có hai người cùng muốn nuôi nhưng em nhường cho anh đấy, thấy anh học y mà nhiệt tình nên em yên tâm.
Tôi nâng niu bé mèo đưa vào cái lồng nhỏ tôi mới mua, nhưng đang đi được giữa đường thì tôi khựng lại...
Thôi chết, thằng Nam với thằng Tuấn đâu có thích nuôi mèo trong nhà đâu?
Vì quá lo cho bé mèo mà tôi quên mất điều này. Nhưng bây giờ chót nhận nuôi rồi thì mình phải có trách nhiệm.
Tôi rón rén đưa mèo về phòng, thấy hai thằng kia đi vắng tôi liền thả bé mèo ra, lập tức em ấy chạy vào cái góc bàn vì sợ. Tôi bật cười rồi đổ sữa ra một cái bát đưa đến cho em uống. Mới đầu em sợ nên không dám ra, tôi giả vờ đi ra cửa thì em chạy ra cái bát. Đợi khi em uống hết thì tôi bước đến tính vuốt ve, nhưng vì em chưa quen nên tặng cho tôi một cú combat chảy máu tay.
Trông giống "ai đó" thế không biết! Bất chợt, điện thoại tôi thông báo tin nhắn.
- Anh ơi, hôm nay em hoàn thành bài kiểm tra rồi nè, em được 7 điểm đó, ôi thoát nạn rồi anh ơi, vui quá....
- À, em phải thông báo cho bố em ngay để thưởng cho anh mới được.
Chưa bao giờ con bé được 7 điểm bài kiểm tra toán, tôi vui lắm. Đồng thời, tôi bỗng nghĩ ra một ý tưởng...
- Cứ cố gắng phát huy thì sau này không chỉ dừng lại ở 7 điểm thôi đâu.
- Vâng, hihi, em sẽ cố mà, vui lắm anh à.
- Mà Chi này...
- Vâng?
Tôi chụp vội bức ảnh của bé mèo con trốn ở gầm bàn rồi gửi cho con bé.

BẠN ĐANG ĐỌC
Dựa Trên Chuyện Có Thật: Cô Ấy Là Học Sinh Của Tôi
HumorCuộc đời tôi vốn là một bức tranh hoàn hảo: thủ khoa đầu vào và đầu ra của trường ĐH Y, đỗ bác sĩ nội trú tại Mỹ và trở thành một bác sĩ ngoại lồng ngực... Thế nhưng tất cả những dự định ấy đều dừng lại, khi tôi gặp em, cô bé học sinh mà tôi vô tìn...