Chương 88

1.6K 38 0
                                    

Sau khi Liễu Y nói chuyện điện thoại với Tiền Văn Phương xong, chạy tới máy vi tính trong phòng ngủ xem tin tức, sau đó tới phòng luyện công rèn luyện thân thể, sau đó lại nằm trên ghế sa lon hai mắt vô hồn nhìn chằm chằm TV.

Từ buổi sáng mơ hồ đồng ý, cả người Liễu Y có chút không yên lòng, nói hối hận, nhất định là có chút hối hận, nói không hối hận, cũng có chút không hối hận, thật ra thì Liễu Y cũng không biết mình đang nghĩ cái gì, đối với Tuần Tu, Liễu Y để ý cũng không được bỏ cũng không xong, không thể tin vừa rồi mình lại đáp ứng.

Liễu Y thở dài, xoa tóc, thuận tay lấy cái gối nhỏ trên ghế salon chụp lên mặt mình, buồn bực lăn qua lăn lại trên ghế salon, nếu như nói tại sao mình đồng ý, có lẽ là bởi vì một nửa tài sản, hay là bởi vì không cưỡng lại sắc đẹp của Tuần Tu, Liễu Y biết mình không phải một người dễ thỏa hiệp, coi như dụ lợi nhiều hơn nữa, Liễu Y cũng có lòng kiên định.

Vậy tại sao lại đồng ý chứ, Liễu Y nhớ lại lại lúc mới gặp Tuần Tu, gặp lại, cho đến trở thành hàng xóm, sau đó sống chung một cách tự nhiên, quá trình này, nói cho cùng, Liễu Y không thỏa hiệp, không thể nào phát triển đến bây giờ.

Đang tự hoài nghi mình sau khi Liễu Y nghe có chút động tĩnh ở sân sau, lấy cái gối nhỏ trên mặt xuống, từ từ ngồi thẳng thân thể, phản xạ có điều kiện tản ra thần lực, vừa nhìn, đã khiến Liễu Y không ngồi yên, trực tiếp đứng lên đi tới sân sau, vừa mới mở cửa ra, sửng sốt.

Liễu Y nhìn quanh một vòng, gọi người đàn ông mặt đen trong đám người, "Hải Phong."

Hải Phong đang chỉ huy người tháo dỡ hàng rào sắt trong sân xuống, vừa nghe giọng nói sau lưng, lập tức xoay người, vừa thấy, tim đập mạnh, sờ đầu, đi tới trước mặt Liễu Y.

Hải Phong rất buồn bực, đầu tiên là bị Tuần Tu đá về biệt thự, sau đó lại bị gọi trở lại, vừa tới, chỉ thấy thiếu gia nhà mình tinh thần phấn chấn, hơi gầy, vừa định hỏi thăm một chút, thì bị tin tức sau đó làm buồn bực, người trong mắt chỉ có tiền Liễu Y thế nhưng thăng cấp làm nữ chủ nhân chính thức rồi, mà chuyện đầu tiên bị phân phó xuống, chính là phá hủy tường ngăn này.

Liễu Y quan sát người vừa mất tích Hải Phong, thở dài trong lòng, nếu như Hải Phong không đi, mình cũng sẽ không xem sạch bách Tuần tu, không có nhìn hết, cũng sẽ không có cảm giác tội lỗi, sau đó cũng không đi tới bệnh viện, không có đi bệnh viện, sẽ không có tâm sự, cũng sẽ không như bây giờ, ai, một bước sai, những bước sau đều sai.

Hải Phong bị ánh mắt dò xét của Liễu Y làm nổi da gà, nhỏ giọng nói, "Có chuyện."

Liễu Y hừ hai tiếng, thu hồi ánh mắt dò xét, ngẩng đầu ý bảo động tĩnh bên kia, hỏi, "Chuyện gì xảy ra."

"Tháo hàng rào, " Hải Phong nặn ra một câu ba chữ.

Liễu Y nhìn chằm chằm, nghiêm túc hỏi, "Ai cho anh tháo đi."

"Tuần thiếu phân phó, " Hải Phong nói một câu, liền mấy chữ.

"Kêu bọn họ đừng tháo, " Liễu Y thầm nói quả nhiên, sau đó trực tiếp nói.

"Tôi nghe Tuần thiếu, " Hải Phong gọn gàng dứt khoát, mặc dù cô là nữ chủ nhân, còn phải nghe gia chủ .

Liễu Y đen mặt, lập tức không để ý tới những rối rắm của mình, đẩy Hải Phong ra, trực tiếp đi tới nhà bên cạnh, đi ngang qua phòng bếp, nhìn đầu bếp đang nấu cơm, hương vị kia khiến Liễu Y dừng bước lại, một lúc sau, nuốt một ngụm nước miếng, quay đầu đi tới phòng ngủ, dùng một cước đá văng cửa phòng ngủ ra.

Lịch sử của nhân vật nhỏ trong làng giải tríNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ