Chương 47

2.1K 64 0
                                    

Hà Dương thật ra không nỡ để Liễu Y nghĩ việc, dù sao cũng đã quen thấy Liễu Y là phải đưa tiền, mặc dù là đau nhưng cũng vui , cũng có người để tâm sự.

"Cô yên tâm đi, hồi nãy tôi đã ra lệnh rồi, chuyện cô làm ở đây, sẽ không bị lộ đâu, theo tình hình hiện tại, nghỉ việc là việc làm đúng đắn, không phải cô làm không tốt, nếu bị người khác biết, cô sẽ rất phiền toái, về sau cô cứ yên tâm quay phim, mấy ngày trước, cô không phải muốn xin nghỉ phép sao, nhân cơ hội này nghỉ luôn cho đỡ mệt." Hà Dương an ủi.

Liễu Y biết chuyện này là tất nhiên, thật là không ngờ bởi vì cái quảng cáo này, thật bực mình mà, dù sao mọi việc cũng đã rồi, Liễu Y cũng không còn cách nào khác.

Rồi nghĩ tới việc đó, liếc thấy Hà Dương đang áy náy, mắt sáng lên: " Quản lý Hà, anhđã nói như vậy, tôi cũng không còn cách nào khác, chỉ là, tôi đã kí hợp đồng, anh lại vô cớ đuổi việc tôi, vậy tiền bồi thường tính thế nào đây?"

Hà Dương nhíu mày, đúng là Liễu Y không buông tha bất kỳ cơ hội kiếm tiền nào mà, thế này mà còn nghĩ tới tiền, cũng được thôi, gật đầu: "Yên tâm, không thiếu được cô đâu, tôi sẽ thông báo bộ phận tài vụ bồi thường cho cô."

Liễu Y cảm thấy mình không còn con đường nào để đi, trong lòng hối hận không thôi , hình tượng thì không còn, công việc cũng mất, sớm biết như thế, sớm biết như thế, mình chẳng sẽ làm chuyện như vậy, cái tật thấy tiền là mắt sáng lên, việc đã đến nước này, Liễu Y cũng chỉ có thể chấp nhận thôi.

Liễu Y nói chuyện với Hà Dương một lát, chờ lấy tiền xong, Hà Dương tự mình tiễn Liễu Y ra ngoài cửa hội sở.

Liễu Y phiền muộn liếc nhìn hội sở, không thể ăn cơm của chú Mập nữa rồi, mặc dù trong tài khoản có thêm tiền, nhưng vẫn không bù lại được tâm hồn trống trải của Liễu Y, rồi nhớ tới sự nghiệp diễn xuất, thì chẳng thấy có hứng thú gì.

Hà Dương nhìn thấy ánh mắt kia của Liễu Y, lập tức vui mừng không ít, quả nhiên Liễu Y cũng không nỡ ra đi, an ủi nói: "Nếu nhớ tôi, thì cứ tới đây, cửa hội sở luôn rộng mở chờ cô."

Liễu Y mới vừa ỉu xìu, trong nháy mắt rung lên, mắt sáng lên: " Cơm ba bữa có miễn phí không"

Hà Dương vừa nghe thấy, mặt cứng ngắt, hồi lâu, nặn ra một câu nói: "Liễu Y, bó tay cô luôn rồi."

" Quản lý Hà," Liễu Y làm sao có thể bỏ qua, nếu về sau không có chỗ ăn miễn phí, cũng có thể tới đi tới đây ăn miễn phí ba bữa .

Hà Dương vô lực khoát tay : "Miễn phí, tôi hứa."(d☼iẽ☼n☼d☼àn☼l☼êq☼u☼ý☼đ☼ôn)

Liễu Y nghiêm túc gật đầu: "Yên tâm đi, quản lý Hà, tôi sẽ tới thường xuyên."

Hà Dương cảm thấy rất buồn, nghe Liễu Y nói xong, vẫn không thể hiểu nỗi, mình mà đem so sánh với đầu bếp kia cũng không bằng một góc sao, tằng hắng: "Liễu Y, sau này cô không phải là nhân viên ở đây, trực tiếp gọi tên tôi là được, đừng gọi quản lý Hà nữa, chúng ta cũng biết nhau lâu rồi."

"Được thôi, Hà Dương." Liễu Y thoải mái đồng ý, quen lâu như vậy, vậy sau này thỉnh thoảng tới mấy lần, đem đồ ăn về ăn, vậy thì càng dễ dàng.

Lịch sử của nhân vật nhỏ trong làng giải tríNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ