Chương 36

477 27 0
                                    

Trong nháy mắt, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào tay phải mang theo niệm châu của Miroku. Mọi người không hẹn mà cùng trầm mặc, chỉ nghe được lửa trại rung động đùng đùng.

"Khà khà, đừng nói giỡn. Hang gió cái gì. Nói, ngươi có phải là đồng bọn của Naraku không?" Inuyasha một bên nói, một bên rút ra Thiết Toái Nha vung hướng về Miroku. Miroku lấy bên cạnh mình dễ dàng chặn lại. Inuyasha cắn răng nghiến lợi gào thét, "Tên tiểu tử này lại có thể ngăn cản Thiết Toái Nha. Quả nhiên không phải con người bình thường."

"Ta không phải đến đánh nhau với ngươi." Miroku giơ pháp trượng bỗng nhiên đẩy Inuyasha ra, nhảy đến vị trí an toàn. Hắn đưa tay kéo dây chuyền trên cổ, một khối nhỏ hồng nhạt hầu như trong suốt thạch đầu xuất hiện ở trước mặt chúng tôi, "Ba ngày trước có người đưa cái này giao cho tôi, hắn nói cho tôi biết, muốn đối phó Naraku phải tìm đến mọi người."

"Hừ! Lời nói của ngươi một câu ta đầu không tin. Sau khi chiếm được bao nhiêu mảnh vỡ ngọc tứ hồn, còn nguyện ý đem nó giao ra đây, còn giao cho một người xa lạ. Quá buồn cười!"

Inuyasha phất lên Thiết Toái Nha lần thứ hai xông về Miroku.

"Nói chính xác người mà tôi gặp không phải con người. Hắn mặc bộ quần áo màu trắng, giống như ngươi có màu tóc bạch kim." Miroku một bên lớn tiếng một bên khiêu dược về phía sau.

"Âu yếm!" Âm thanh êm tai của Kikyo bỗng nhiên vang lên, cả người Inuyasha thành hình chữ đại - hình người nằm dang tay chân suất ngã vào đất Miroku tò mò nhìn Kikyo và Inuyasha, sau khi quét mọi người một vòng, đem mảnh vỡ giao trong tay tôi.

"Cô hẳn chính là tiểu Kagome. Người kia bảo tôi nhất định phải giao nó cho cô." Tôi sững sờ nhìn Miroku, đã hình thành tiểu mau thạch đầu dưới ánh lửa hiện ra ánh sáng quỷ dị. Sesshomaru cũng đang thu thập Ngọc tứ hồn? Thời điểm chúng tôi không tìm được một khối mảnh vỡ như vậy, vậy mà anh đã một khối như vậy.

"Hiểu." Kikyo đi tới bên cạnh tôi, quay về Miroku mỉm cười gật đầu, "Hoan nghênh anh gia nhập nhóm chúng tôi, Miroku. Mà trước tiên, anh có thể giải thích cho chúng tôi hiểu hang gió là gì?"

Miroku do dự một chút, quét một vòng mọi người, đi tới phía trước, "Mọi người đứng ở sau lưng tôi đi."

"Không muốn! Ta không có ngu mà đứng phía sau ngươi... A..." Một giây trước còn Inuyasha còn sủa inh ỏi rốt cuộc cũng ngậm miệng. Tôi quay đầu phát hiện Kikyo đã hôn cậu ấy.

Miroku gỡ bỏ niệm châu quấn quanh ở tay phải, tiếng gió cuồng liệt vang lên bên tai, theo gió thanh quấn quanh người nước ở suối nước nóng dâng lên.

"Cái này chính là hang gió." Miroku từng câu từng chữ nói, theo anh ta đóng cửa hang gió lại, trở lại bên đống lửa, đưa tay sưởi ấm.

"Thật lợi hại!" Inuyasha nhẹ giọng kinh ngạc thốt lên, trên mặt của cậu ấy tràn ngập khiếp sợ.

Miroku không cho rằng, "Đúng vậy, rất lợi hại. Nhưng hang gió của tôi tùy theo mức sử dụng sẽ càng lúc càng lớn, mãi đến tận có một ngày phong ấn không cách nào khống chế được nó, đến thời điểm đó không chỉ có tôi và người ở bên cạnh, ngay cả chính tôi cũng sẽ bị nuốt vào hang gió."

[ĐN Inuyasha/ Eddit] Xuyên qua KagomeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ