Anh còn nhớ, vào một ngày mưa cuối mùa hạ, em đã thủ thỉ, kề bên tai anh mà nói: " Em yêu anh ngày cuối thôi nhé!". Lúc đó, nhìn đôi mắt ráo hoảnh của em, tim anh chợt thắt lại vì đau đớn.
Anh đã từng thắc mắc, bất cứ người con gái nào, khi bắt gặp người yêu của mình tay trong tay đầy âu yếm với một cô gái lạ hoắc, thì điều đầu tiên sẽ là một cái bạt tai thật mạnh dành cho người con trai đó, sau đó là lời nói chia tay đầy mùi vị của nước mắt. Thế mà, trong hoàn cảnh như thế, em lại bình thản đến trước mặt anh, chìa tay về phía anh và nói: " Chúng ta đi chơi nhé!". Trong giây phút đó, anh thật sự không đọc được nổi trong ánh mắt của em, thật ra em đang nghĩ cái gì!???
Anh lại một lần nữa, bị ánh mắt to tròn của em làm thu hút, khiến anh ngơ ngẩn nghe lời, ngoan ngoãn như một đứa trẻ bị em dắt tay chạy như bay ra ngoài cửa. Đến khi sực tỉnh mới chợt nhận ra, chúng ta đã ngồi trên xe bus tự lúc nào rồi!
Anh im lặng nhìn nụ cười trên môi em mà thấy lạ. Một người con gái biết bạn trai mình chơi trò bắt cá hai tay lại có thể bình tĩnh như thế được hay sao? Hay là em chỉ đang cố lừa mình lừa người, vì em quá yêu anh, nên sẵn sàng tha thứ, sẵn lòng nhắm mắt cho qua, bất chấp cả lòng tự tôn, niềm tin vì sự phản bội!!! Chỉ trong phút chốc, một thằng con trai đê hèn như anh, không kiềm chế nổi nụ cười trên môi, kiêu ngạo nhìn em như thể rằng anh chính là cả thế giới của em vậy!!!
Thế nhưng, lòng kiêu hãnh trong anh đã bị em đè bẹp trong tích tắc, khi bất ngờ em thủ thỉ vào tai anh:
" Em yêu anh ngày cuối thôi anh nhé!"
Khi anh còn đang ngỡ ngàng nhìn em bằng đôi mắt kỳ dị,thì em lúc đó lại nói:
" Anh đã từng yêu em chứ?"
Nuốt nước bọt vào trong cổ họng, anh thật thà đáp:
"Đã từng!"
" Và bây giờ đã hết?" – Em hỏi bằng giọng nghẹn lại, nhưng đôi mắt vẫn ráo hoảnh nhìn thẳng vào mắt anh.
Anh chết lặng nhìn đôi mắt biết cười của em, bất giác anh đưa tay lên, lòng không kiềm được muốn sờ vào mái tóc dài mượt mà của em và hôn ghì lên đó. Nhưng đột nhiên anh phát giác rằng bàn tay anh nặng trĩu, chưa kịp sờ vào tóc em thì đã nhanh chóng rụt lại, đặt yên trên đùi mình.
Em có biết, chính vì đôi mắt to tròn của em đã thu hút anh ngay từ cái nhìn đầu tiên, và cũng vì nó lại vô tình đẩy anh rời xa em. Rốt cuộc, anh cũng đã "say nắng" vì một người con gái khác!
Cũng như bao người đàn ông con trai khác trên thế gian này, dù có người mình yêu và được yêu, cũng rất dễ dàng sa ngã để đến với một người con gái khác. Ba năm yêu nhau, cái tuổi bồng bột của thuở sinh viên đã qua từ lúc nào, chúng ta cũng không còn cái cảm giác ngại ngùng hay xấu hổ như khi xưa nữa, cảm giác quá đỗi quen thuộc làm đôi khi chúng ta nghĩ rằng ... đã có lúc, ta chán nhau!
Thuở xưa ấy, em là một cô gái bướng bỉnh và tinh nghịch. Anh là một anh chàng si tình đến ngốc nghếch. Chúng ta là hai thái cực trái chiều, nhưng cũng vì quyết tâm và lòng kiên trì nơi anh ... cuối cùng em cũng bằng lòng xem anh ở vị trí một người yêu. Ngày qua ngày, tình cảm chúng ta càng thắm thiết. Anh càng nhận rõ khi chúng ta bên nhau, em cũng dần thay đổi. Đã biết nấu cơm cho anh ăn, không còn làm biếng dậy trễ mà lại thường xuyên dậy sớm hơn anh nửa tiếng chỉ để nhắn một tin báo thức anh dậy, mỗi đêm đều dặn dò anh phải chuẩn bị đầy đủ những thứ cần thiết, bỏ vô số những cuộc hẹn với những người bạn chỉ vì lý do đi chơi với anh, sẵn sàng lo mọi thứ cho anh thật chu toàn, từ việc lớn đến việc nhỏ, tất tần tật đều do bàn tay của em gánh vác. Nhìn thấy em thay đổi nhiều vì anh đến vậy, trái tim anh cảm thấy thật ấm áp, thật hạnh phúc biết bao!!!!
BẠN ĐANG ĐỌC
Đoản văn
Historia Corta✔️Đoản sưu tầm ở nhiều nơi ✔️Sẽ ghi tên tác giả hoặc nguồn truyện ✔️Lịch đăng: Không có 🌹Thanks for reading🌹