#18

1.4K 70 14
                                    


Lên 5 tuổi, nàng – tâm can bảo bối của Thừa tướng đương triều, được Hoàng đế hạ chỉ ban hôn, truyền vào cung làm thư đồng cho tiểu Thái tử hơn nàng 4 tuổi. Suốt mười ba năm, người trong cung đã quen với việc Thái tử gia đi đâu cũng có một cục bông nhỏ tròn tròn hồng hồng theo sau như chiếc bóng, miệng luôn ngọt ngào gọi "Thái tử ca ca" nhưng chưa một lần nhận được lời đáp lại.

Mười tám tuổi, hắn lên ngôi, nàng trở thành Hoàng Hậu sóng vai bên cạnh hắn, cùng hắn vượt mọi gian nan. Nàng vì giúp hắn bảo vệ giang sơn, ngày đêm học võ công, đọc sách binh thư. Nàng vì hắn, lột xác từ tiểu cô nương đáng yêu để trở thành người có thể cùng hắn san sẻ muộn phiền.

Nhưng, cái mà nàng nhận được là gì?

Lập Hậu chưa đầy nửa tháng, hắn cho tuyển ba ngàn cung tần mĩ nữ, trước mặt nàng cùng Hoàng Quý phi ôm ấp yêu thương. Vì Yên phi, hắn tát nàng trước mặt cả Hậu cung. Vì đứa con không có thực trong bụng Di Quý phi, hắn sẵn sàng một cước giết chết đứa con chưa kịp thành hình trong bụng nàng. Thời khắc nàng ngã xuống đã hỏi hắn: "Hoàng Thượng có từng yêu thần thiếp không?" Hắn lạnh lùng đứng đó, nói nàng chỉ là quân cờ của hắn, không hơn, lạnh lùng nhìn máu đỏ của nàng thấm ướt thảm, lạnh lùng nhìn sinh mệnh nàng dần bị rút cạn, sau cùng chỉ bỏ lại một câu với người cung nữ đang khiếp sợ cúi đầu đứng đó: "Gọi ngự y cho Hoàng Hậu"


Ngự y đến, hạ thân nàng đã chảy máu không ngừng, Mặc Duẫn Nhi chỉ cảm thấy tâm can và thể xác đau đớn đến tê dại. Con, con của nàng, con ơi, đừng rời xa mẫu thân. Dạ Hiên, quá tàn nhẫn, chàng quá tàn nhẫn! Nếu được quay lại quá khứ, ta nhất định không yêu chàng nữa. Dạ Hiên, vĩnh biệt. Đến đây, cả người nàng chìm sâu vào bóng tối, sinh mệnh như ngọn nến sắp tàn, bên tai lại truyền đến tiếng gào thét thê lương của nam tử: "Duẫn Nhi...!!!"

Hoàng Hậu mất, cả nước để tang bảy ngày, Đế Vương lạnh lùng tưởng như không có tình yêu sau một đêm đầu bạc trắng, suốt bảy ngày quỳ trước linh cữu Hoàng Hậu (mất đi r ms biết quý trọng thì còn làm thế để làm cái gì nữa ?), ra lệnh xây dựng một ngôi mộ nhỏ bên cạnh mộ Hoàng Hậu, bia đề "Tiểu Thái tử Dạ Hi", từ đó không lập Hậu nữa.

_3 năm sau_

"Nghĩa phụ, lần này con xuống núi thăm cha mẹ chắc cũng phải mất gần một tháng, người nhớ bảo trọng." Chân núi Thanh Phong đang diễn ra một cuộc chia li. Không sai, nữ tử phẫn nam trang kia chính là Mặc Duẫn Nhi, cố Hoàng Hậu của Bắc Thần quốc. 3 năm trước, nàng được nghĩa phụ cứu đi, hết lòng chăm sóc chữa trị mới có thể bảo toàn mạng sống, nhưng đứa bé trong bụng nàng đã sớm là một tử thai. Suốt 3 năm, Mặc Duẫn Nhi sống cùng nghĩa phụ trên núi, sống một cuộc sống yên bình chốn thâm sơn cùng cốc, cứ vài tháng mới về thăm nhà một lần rồi lại rời đi.

_Thành Trường An_

"Hoàng Thượng, hôm nay là ngày giỗ của Hoàng Hậu, người không trở Hoàng lăng sao? Dù sao thì Hoàng Hậu cũng ở đó." Thái giám Tiểu Thuận Tử bên cạnh khẽ hỏi. Nam tử tóc trắng ôm trong tay bài vị ngẩng đầu lên nhìn trời cười buồn, đôi mắt màu hổ phách tràn ngập đau thương: "Nàng ấy, có lẽ rất hận ta, Hi Nhi chắc chắn cũng vậy. Vậy nên tốt nhất không để Duẫn Nhi nhìn thấy ta, tránh cho nàng khó chịu. Tiểu Thuận Tử, đi đi thôi."

Đoản vănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ