Sau khi đi một vòng chọn quà, cuối cùng chúng tôi tụ tập lại một chỗ, nghỉ ngơi chốc lát rồi chờ quay phim tiếp.Tôi đi nhận một cuộc điện thoại trở về đã thấy mọi người ai cũng trong trạng thái stand by.
"Sắp bắt đầu rồi?" Tôi hỏi Howon.
"Phải, nhân viên phụ trách đều chuẩn bị xong quà tặng rồi."
"Ừm."
"À này, anh mua quà cho ai vậy." Cậu ta tò mò hỏi tôi.
"...Nam Woohyun."
Cậu ta giống như thực sự rất kinh ngạc, sửng sốt một lúc mới cẩn thận hỏi tôi, "Ờm... tặng gì vậy?"
"Tùy tiện mua món đồ chơi nhỏ thôi." Tôi liếc mắt đáp lại, "hỏi nhiều thế làm gì."
"Không có gì, ha ha..." Howon gượng gạo cười, vừa có vẻ xấu hổ lại vừa lo lắng.
Đúng vậy, không phải lúc công khai nói "quà của Nam Woohyun là do Kim Sunggyu tặng" tôi bắt buộc phải cùng cậu ta ôm ấp nồng nhiệt, còn phải nói vài câu chúc mừng hay sao.
A, thật sự là... chết tiệt. Vì sao lúc nào cũng là cậu ta chứ.
Chỉ một lát sau, đèn đỏ trước mặt liền vụt sáng. Tôi đã chuẩn bị đeo lên chiếc mặt nạ tươi cười.
Trở thành Kim Sunggyu trong mắt mọi người.
"Tốt lắm, hãy cùng nhau xem sau hơn một tiếng đồng hồ lựa chọn, các thành viên đã mua cho đồng đội của mình món quà thế nào?" Người dẫn chương trình chỉ vào năm chiếc hộp nhỏ đặt ngay ngắn trên hàn. Nhân viên chuẩn bị thật bỏ công sức không ít, đã gói năm món quà thành năm chiếc hộp kích cỡ như nhau, còn gắn thêm tấm thiệp viết tên người được nhận.
"Chúng ta mở phần của Woohyun trước đi!" Dẫn chương trình chỉ về phía Nam Woohyun đang đứng ngoài cùng.
A, cậu ta đương nhiên cũng đeo lên tấm mặt nạ quen thuộc, vô hại cười cười.
Woohyun chầm chậm tiến lên, đứng trước món quà viết tên mình.
"Giáng sinh có mong muốn được tặng thứ gì không?" Dẫn chương trình hỏi.
"A... thật ra có một thứ, haha. Chính là một viên ngọc."
"Haha đúng vậy, ra là thanh niên trẻ tuổi của chúng ta trong đêm Giáng sinh muốn được tặng viên ngọc. Vậy thì Woohyun , cậu có đoán được ông già Noel của mình đêm nay là ai không? Món quà trước mặt này, có linh cảm là ai tặng không?"
Nam Woohyun quay đầu lại nhìn chúng tôi một lượt, sau đó nói, "Ừm... là anh Dongwoo"
Dongwoo cười cười không lên tiếng.
Thật ngại quá Nam Woohyun, không phải anh Dongwoo yêu quý của cậu mà tôi mới là người tặng quà. Hy vọng cậu không cảm động tới phát khóc.
Tôi nhàm chán hết vuốt tóc lại ngáp dài.
Woohyun đằng kia cũng đang bắt đầu bóc quà. Nhân viên hậu trường cố tình làm một cái hộp thật lớn, giống như nhồi toàn giấy xốp vào. Cậu ta vất vả từ trong lôi ra một vật nho nhỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver] TGCTYE - Gyuwoo
Fanfiction"Vì lý do gì mà thường cười nhiều như vậy? À... chính là..." Kim Sunggyu nắm chặt micro trong tay, đôi mắt sáng ngời nhìn ống kính camera. "Bởi vì lúc nào cũng muốn cảm ơn ông trời đã ban cho nhiều điều hạnh phúc đến thế." Nam Woohyun cúi đầu chỉnh...