Chapter 41: Helpless (4)

26 2 0
                                    

Những chỗ quanh co khúc khuỷu của quán trọ kết thúc, Sephiroth lao ra ngoài và xuống những bậc thang chính của hẻm núi, vào trong bóng tối của màn đêm. Tiếng nước rơi nhỏ giọt dễ dàng nghe thấy trong đêm tĩnh lặng, Sephiroth thấy bản thân bị kéo về phía nó. Hắn dễ dàng trượt xuống một đường sỏi không bằng phẳng đắp cao, vòng qua con đường mòn một cách triệt để, đặt chân đứng trước một con suối nhỏ và một người đang cuộn mình run rẩy. Làm thế nào Aerith có thể rút ra khỏi thư viện nhanh như vậy? Nhưng chuyện đó không phải vấn đề: tất cả những gì tâm trí Sephiroth có thể suy nghĩ là cô không bị thương.

Sephiroth thấy Aerith quanh lại khi nghe thấy tiếng hắn tiếp cận. Mặt cô ngập trong nước mắt và đỏ rực, mắt cô sưng húp và nhìn như thể cô vừa chiến đấu với nỗi đau đớn tinh thần kinh khủng.

Ánh mắt cô trở nên lạnh lẽo, một đợt sóng cảm xúc mới đánh mạnh vào Sephiroth như một viên đạn bắn vào gương.

Aerith quay đi trong khi nấc cục. Nỗi buồn của cô tràn khắp hẻm núi và khu vực xung quanh nó, thậm chí Red cũng cụp sát hai tai lên đỉnh đầu.

- Cuối cùng tôi đã tìm ra những điều tôi luôn muốn biết, và tất cả những gì nó mang đến cho tôi là mong muốn trở nên nhỏ đi đến mức biến mất khỏi thế giới.

Cô lại nấc cục, lau đi một giọt nước mặt khỏi mặt bằng mu bàn tay:

- Thứ Vincent đưa tôi là một quyển sổ ghi chép nghiên cứu và một đống thư. Ghi chép và về mẹ tôi, bố tôi, và tôi.

Aerith hơi nghiêng đầu sang một bên, về chỗ Sephiroth đứng:

- Anh có biết chuyện gì đã xảy ra với bố mẹ tôi không, Sephiroth?

Sephiroth nuốt nước bọt khó nhọc.

Nhặt lên một mảnh giấy thứ vừa được đặt trên đùi mình, Aerith giơ nó qua đầu và vẫy vẫy:

- Bố anh, Hojo, giết bố tôi. Người đàn ông tôi chưa từng biết, người đàn ông tôi sẽ không bao giờ có thể yêu và kính trọng, bị bắn bởi người đàn ông hủy hoại cả cuộc đời tôi. Hojo giết bố tôi, Sephiroth, và ông ta chuyển đến mẹ tôi tiếp theo. Tôi còn nhỏ khi bà ấy chết, nhưng những kí ức như thế sẽ không phai mờ. Bố anh cũng giết chết bà ấy, một cách không cố ý, bởi các thí nghiệm của ông ta.

Aerith nặng nhọc thở dài, có vẻ đang cố giữ nước mắt trong vòng kiểm soát. Giọng cô cứng cỏi dù Sephiroth có thể thấy cô run run:

- Và danh sách vẫn còn – Cô tiếp tục – Hojo đã thí nghiệm trên Vincent và suýt giết chết anh ấy. Anh có biết không? Ông ta bắt ép Zax, chàng trai đầu tiên đánh cắp trái tim tôi, cả Cloud nữa. Mọi thứ Hojo đã làm đều có ảnh hưởng đến cuộc đời tôi.

Không thể giữ những cảm xúc ở bên trong lâu hơn được nữa, Aerith ngã gục và bắt đầu nức nở. Phản ứng đầu tiên của Sephiroth là chạy tới chỗ cô, nhưng cô vung hai tay ra đằng sau và cố đánh đuổi hắn:

- Mọi thứ quý giá trong đời tôi đã bị lấy khỏi tôi bởi không ai khác mà chính là bố anh, Sephiroth, và sự ám ảnh của ông ta với mụ phù thủy từ trên trời, Jenova.

Cô lại nức nở, hét lên trong phẫn uất, đấm lên đất bằng hai nắm tay nhỏ bé:

- Hojo có hận thù sâu sắc truyền đời không nói ra với tôi hay với bố mẹ tôi sao? Và nó chỉ vừa khớp khi con trai ông ta hoàn thành công việc của ông ta, không phải sao?

[TRANS] [FINALFANTASY VII] [Aerith/Sephiroth] Unspoken - mihoyonagiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ