- Chúng ta sẽ chạy một chút. Tôi có đúng khi cho rằng cậu sẽ có thể theo kịp không?
Sephiroth nhe răng cười ranh mãnh trên môi và chạy chớp nhoáng theo hướng của Vincent. Đúng vậy, Sephiroth đã đi cùng Aerith nhiều tháng nay, phần lớn chuyến đi là cuốc bộ. Aerith không phải một thực tập viên SOLDIER cũng không phải người có năng khiếu về thể lực như Sephiroth, vậy nên hắn không thúc cô đi nhanh hơn khi mà rõ ràng cô đã làm hết khả năng mình có thể. Mặt khác, vị chỉ huy vẫn đang trong trạng thái tốt. Có lẽ hắn nên đề nghị chạy đua với tay súng, để xem ai sẽ vất vả để theo kịp ai. Tuy nhiên, ý tưởng này đã chết yểu khi Sephiroth nhớ ra hắn đã để quyển sổ của mình ở trên tủ đầu giường ở phòng.
Nhún vai, Sephiroth chú ý đến Vincent một lần nữa.
- Được rồi, vậy theo tôi – Bước chân của Vincent không mất quá một giây chần chừ khi anh ta tăng tốc về phía dãy núi, Sephiroth chỉ sau anh ta một phần nhỏ của giây. Có lẽ đó là ý hay khi Sephiroth đã không đề nghị đua với Vincent... suy cho cùng, hắn không biết họ sẽ đi đâu.
Mặc dù gió lạnh làm đau mặt hắn trong khi chạy, Sephiroth đang cảm thấy tràn trề sinh lực nhất. Đã một thời gian dài kể từ khi hắn có thể di chuyển tự do và nhanh chóng thế này. Hắn nghiêm túc tự hỏi có phải hắn đang chạy nhanh hơn gió hay không. Buồng phổi hắn được lấp đầy không khí lạnh và tươi mới, đôi chân hắn lên xuống gần như nhanh nhất chúng có thể, Sephiroth đi theo chính xác bước chân của Vincent khi họ vượt qua những đỉnh cao của dãy núi cằn cỗi.
Khá thất vọng khi, Sephiroth bị bất ngờ, chuyến đi của họ kết thúc đột ngột ở một bờ hồ nhỏ khuất. Ở chỗ cát tiếp xúc với vách đá lộ ra đằng sau hồ, Sephiroth để ý thấy lối vào của một cái động tối. Nó khá khuất, phía trên mực nước, tựa vào những vách đá dốc đứng tạo thành một vòng tròn đẹp đẽ xung quanh hồ nước kín đáo. Nếu mắt hắn không sắc bén, Sephiroth sẽ bỏ qua nó.
Thật phù hợp làm sao khi ai đó nhìn u ám như Vincent sẽ đưa hắn đến một cái hang u ám như vậy, Sephiroth nghĩ.
Cơ thể Vincent căng cứng, chuyện đó khiến Sephiroth khẽ cứng người. Nhưng với Sephiroth, có vẻ không phải Vincent căng thẳng vì sự có mặt của hắn, là cái động khiến anh ta hồi hộp. Sự hứng thú của Sephiroth hoàn toàn được khơi gọi, hắn bước những bước nôn nóng phía sau Vincent.
Họ đi vào cái động, rất làm Sephiroth bất ngờ, sáng lờ mờ có vẻ bởi những viên tinh thể đang phát sáng nhỏ bé. Những khối cứng như đá trông gần giống Mythril nhưng khác ở kết cấu và hình thù theo những gì Sephiroth đang nhìn thấy.
Ở phía cuối hành lang dài do tự nhiên tạo nên là một căn phòng có phần do con người tạo nên. Nền đá cẩm thạch được cắt nhẵn nhụi, và vách tường uốn vòng cung chụm lại trên trần.
Nhưng căn phòng không nắm bắt sự chú ý của Sephiroth nhiều bằng thứ trong phòng- đặt tựa vào bức tường phía xa trong khoảng không gian là một khối pha lê nguyên chất lớn, nằm ngủ bên trong pha lê là một trong những người phụ nữ đẹp nhất mà Sephiroth từng nhìn thấy.
- Lucrecia – Tiếng Vincent vang vọng khắp căn phòng.
Sephiroth nhìn tay súng, bất ngờ vì hắn đã chạy rất xa rất nhanh chỉ để nhìn thấy một phụ nữ có vẻ được ướp xác một cách hoàn hảo yên nghỉ trong đá. Đây là một nấm mồ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TRANS] [FINALFANTASY VII] [Aerith/Sephiroth] Unspoken - mihoyonagi
Fiksi PenggemarStory: Unspoken Storylink: https://www.fanfiction.net/s/2559663/1/ Genre: Romance/Adventure Author: mihoyonagi Rating: T Status: Complete Content: 51 chapters * ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ.