Chapter 9: Gift

41 3 0
                                    

Một tuần trôi qua nhanh hơn Sephiroth có thể nghĩ. Hắn và cô gái hoa mắc kẹt với nhau trong một cabin gỗ ghép nhỏ trong rừng nằm ở ngoại ô thị trấn trong gần một tháng. Cho đến giờ, Sephiroth nghĩ rằng cơn phát ốm vì cabin sẽ lan đầy mạch máu hắn, nhưng nó lại tương đối ngược lại: một lịch trình hàng ngày và công việc thường nhật lại khá thoải mái. Nó cho hắn biết trong khi chiến tranh vẫn đang tồn tại trên thế giới, luôn có những khoảng thời gian bình yên và thanh bình được giấu kín khỏi lửa chiến trận. Tỉnh dậy vào mỗi buổi sáng và biết rằng hắn sẽ được phục vụ để xoa dịu sự căng thẳng trở về trạng thái thư thái.

Aerith, món quà bí mật ngạc nhiên của vị chỉ huy, đã dạy hắn cách làm bánh kem thứ hắn trở nên hoàn toàn say mê. Tuy nhiên, cô đã giới thiệu một món mới, đồ ăn vặt ngọt tuyệt mà Sephiroth cũng say mê; bánh nướng. Oh mọi khoái lạc của nó. Dù Aerith đã dạy hắn các cách làm thứ đồ hắn rất biết ơn vì được ngấu nghiến, hắn kịch liệt chỉ trích đồ mình làm và tin chắc đồ Aerith nấu ngon hơn hắn nấu rất nhiều. Bên cạnh đó... sự thật là hình ảnh hắn đeo găng tay cao su vàng trong khi nấu nướng làm sứt mẻ lớn đến hình tượng của hắn, không kể đến một phần lớn bằng ấy từ lòng tự tôn. Hắn rất biết ơn vì Aerith không bảo hắn mặc tạp dề. Oh thứ kinh khủng màu mè in hình cherry, đính kèm một túi ngực và hàng tá thứ tô điểm.

Bất chấp lượng lớn bánh mà hắn ngấu nghiến, Aerith luôn đảm bảo vị chỉ huy ăn bằng ấy thức ăn lành mạnh và tốt cho tim mạch. Một đêm, khi Sephiroth đang 'làm việc' với miếng bánh kem thứ hai của mình, cô chỉ cười với tưởng tượng nếu tình trạng tiêu thụ món tráng miệng hắn yêu thích nhất như hiện tại, hắn chắc chắn sẽ béo lên. Từ sau đêm đó, Sephiroth cắt giảm miếng bánh thứ hai.

Tuy vậy, một tuần không trôi qua mà không có vài tiến triển, trừ việc làm bánh, tất nhiên. Sephiroth bắt đầu viết quyển nhật kí mới tìm thấy của hắn mỗi đêm trước khi đi ngủ. Với suy nghĩ luôn luôn bị rối tung thường xuyên bởi câu nói "Tôi tha thứ cho anh" của Aerith, hắn tìm ra đó là lúc thích hợp nhất để xả mọi thứ ra. Tuy nhiên quyển nhật kí không chỉ về những cảm nhận của hắn. Hắn từ chối nói về bất cứ điều gì liên quan đến cuộc đời cũ của mình. Sự tồn tại cũ của hắn là cái bóng giờ đã trốn khỏi hắn. Hắn muốn viết lại từ đầu những điều đã xảy ra, từ khi Aerith cứu mạng hắn và dễ dàng từ bỏ quyền thừa kế của cô ở Promised Land để hắn được trở về trong cơ thể. Hắn viết về việc hắn nợ cô nhiều hơn cô có thể hiểu thấu, cho hắn cơ hội thứ hai khi không còn ai buồn lắng nghe về chuyện đó. Hắn viết về sự tốt bụng của cô và cách mọi người trong thị trấn luôn vui vẻ khi gặp cô. Hắn viết về những lần đi dạo của họ với lề bên đôi khi là tranh phác họa những thứ họ nhìn thấy trong rừng trong lúc đi. Hắn cũng viết về những nhỏ nhặt; một người không dễ để ý đến những điều nhỏ mà bình thường bỏ qua, như cách Aerith hành động khi đi bộ hay lúc nói. Tư thế của cô sẽ thay đổi phụ thuộc vào người cô đang nói chuyện và điều cô đang nói đến: khi ở ngoài khu vườn của mình, cô ấy thường tạo ra vài âm thanh tông trầm gần giống chim bồ câu khi mải suy nghĩ trong khi nhìn chằm chằm xuống những hạt giống hoa còn chưa nảy mầm.

Mọi thứ đang thay đổi dù thời gian có cảm giác vẫn đang đứng yên. Quần áo của họ thơm mùi loại bột giặt mới hơn một tuần trước. Các cửa sổ có vẻ lấp lánh trong ánh mặt trời buổi chiều hơn trong buổi sáng, một dấu hiệu chắc chắn thời gian ban ngày đang ấm hơn và dài hơn. Bãi cỏ đã hoàn toàn sạch cỏ. Giờ bàn ăn được trang trí bằng một lọ hoa, và cứ ba ngày, Sephiroth sẽ hộ tống Aerith tới nhà trồng hoa để cô lựa chọn. Người bán hoa rất ấn tượng với tình yêu thực vật của Aerith, đồng thời vô cùng biết ơn vô số ghi chú mà Cetra (tên tộc người Cổ Đại) bé nhỏ đưa anh, trong khi hắn tự mình giúp cô chọn lựa những bó hoa mới từ khi họ bước vào. Kể cả những ngày họ không mua hoa, người chủ quán vẫn sẽ cười tươi sáng với Aerith và đưa cô một bông hoa. Sự thật là việc người bán hoa có vẻ cùng tầm tuổi Aerith và bị thu hút bởi tốt bụng và vẻ đẹp của cô chính là lí do chính Aerith luôn luôn được cung cấp hoa tươi. Vì vài lí do ngoài sự hiểu biết của Sephiroth, hắn khá cảnh giác với cách Aerith cười với người đàn ông trẻ tuổi và thường tự cho phép mình đứng gần cô nhất có thể trong khi họ ở trong phạm vi tiệm hoa. Tuy nhiên, cô không nói gì về sự gần gũi của hắn khi ở trong cửa hàng, Sephiroth làm thế như một cử chỉ lịch sự, đồng nghĩa cô cũng không để tâm đến sự thật rằng người bán hoa đang ve vãn cô, hay Sephiroth đang đứng rất gần cô. Mặt khác, vị chỉ huy tự tin chắc rằng hắn không quan tâm, dù cho hắn lấy đó làm lí do để ném qua vai một ánh nhìn khó chịu cho người đàn ông trẻ khi họ rời khỏi cửa hàng, luôn cẩn thận để chắc rằng Aerith đã quay lưng đi.

[TRANS] [FINALFANTASY VII] [Aerith/Sephiroth] Unspoken - mihoyonagiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ