Chương 33

3.4K 331 10
                                    

Lại qua thêm một lúc, thương thế của Nam Cung Huyền đã tốt lên rất nhiều, tuy rằng ma lực chỉ mới khôi phục được một nửa. Hai người ăn một chút lương khô, thu dọn xong thì bắt đầu mò mẫm đường ra. Dựa theo những chỉ dẫn lên các cột đá, họ đến khu đất trống được thiết kế thành một đấu trường. Theo thời gian, nơi này đã bị tàn phá không ít, chỉ lưu một ít dấu vết về những hàng ghế sắp xếp thành hình tròn. Phía trung tâm được đào sau xuống, là một vòng lớn được khắc trên đất, xung quanh viết một chuỗi kí tự dài. Chuỗi kí tự dó hình như là một phép tạo kết giới cường đại, ngăn cách giữa khán giả và đấu sĩ để tránh cho ngộ thương. Giữa vòng tròn lưu lại không ít các vết rãnh, một số còn khá lớn. Có vẻ như chúng do Ma thú hoặc vũ khí tạo ra trong khi giao chiến.

Hai người dò xét một vòng bên ngoài vẫn không tìm thấy được lối vào sân đấu. Họ thật không tin những người từng giao đấu đều từ phía trên nhảy xuống, nhất định còn phải có một cơ quan mật nằm đâu đó gần đây. Phân nhau ra tìm, Nam Cung Huyền nhìn thấy một vật lạ chôn dưới lớp đất trong sân đấu, chỉ lộ lên một góc nhỏ, không nhìn kĩ rất khó thấy. Lòng hiếu kì trỗi dậy, cô nhảy xuống dưới, chạy đến gần coi thử. Nhìn mãi không biết thứ gì, cô dùng mũi kiếm cẩn thận đào bỏ lớp đất đá xung quanh. Phải mất một lúc cô mới đem vật lạ ra khỏi lòng đất. Đó là một khối ma thạch màu xanh đen nhọn ở hai đầu. Cô thử đem ma lực của mình rót vào, ma thạch dần sáng lên, lơ lửng giữa không trung.

Ánh sáng phát ra càng lúc càng lớn, sau đó hội thụ lại thành hình một người chiến binh đang cầm thanh kiếm. Đồng thời, các kí tự trên vòng tròn cũng sáng lên, hình thành kết giới đem cô nhốt trong đó. Mọi chuyền càng tệ hơn khi Nam Cung Huyền phát hiện ra mình không thể vận dụng được ma thuật nữa. Càng kì lạ hơn khi Thánh kiếm tự mình giải phong ấn rơi xuống trước mặt cô. Hình nhân bắt đầu tấn công, cô lập tức vung kiếm lên phản kháng. Cứ mỗi lần cô đánh trúng thì những đòn tấn công tiếp theo càng trở nên khó đón cùng mãnh liệt, chỉ thủ đã khó chứ nói chi đến phản đòn cùng tấn công. Nó cũng giống như khi chơi game, điều kiện qua màn là phải đánh trúng đối thủ của mình, càng về sau thì đối thủ càng mạnh mẽ. Kết quả lần giao chiến đầu tiên lấy cô bị hất tung vào tường làm kết thúc. Hình nhân cũng theo đó tan biến, viên ma thạch lại trở về màu sắc ban đầu của mình.

Long Thanh Hàn từ khi bắt đầu trận đấu chỉ có thể đứng ở ngoài lo lắng suông, đợi đến khi kết giới biến mất liền vội vã chạy tới xem thử tình huống của cô. Tuy chẳng thảm bằng xảy ra vụ nổ nhưng quần áo chẳng có chỗ nào lành lặn cả, mà cô lại chẳng có nhiều y phục để thay. Đỡ Nam Cung Huyền rời khỏi sàn đấu, nàng mang cô đến một suối nước nóng mà khi nãy mới phát hiện ra. Nam Cung Huyền không nghĩ nhanh như vậy mình lại bị người khác cởi quần áo, ít nhất lần này còn chừa lại nội y. Ngâm mình trong làn nước nóng, cô mới đầu cảm thấy cơ thể cực kì đau đớn, mày nhíu chặt lại. Sau một lúc cảm giác thống khổ qua đi, cơ thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, cảm giác các chất độc đều được đào thải ra ngoài.

Biết được diệu dụng của nó, Nam Cung Huyền kêu Long Thanh Hàn đi vào. Nhưng nàng vốn sợ nước, cứ việc biết hồ không sâu cùng công dụng thần kì nên cứ chần chừ mãi không vào. Cô đành phải liên tục cam đoan sẽ không buông tay, nói đến miệng lưỡi khô đắng thì mới thuyết phục được nàng. Chậm rãi cởi bỏ quần áo ngoài, Long Thanh Hàn khá ngượng ngùng khi phơi bày da thịt mình dưới con mắt của cô. Hít sâu một hơi, nàng nắm chặt tay cô, bước dần vào hồ. Bởi cảm giác sợ hãi cùng đau đớn đồng thời ập tới, nàng vô ý thức tăng thêm lực đạo trên tay. Nam Cung Huyền cảm giác tay mình đều nhanh bị nàng bóp nát, so với khi nãy còn muốn đau đớn. Nhưng chủ ý là mình ra, dù đau cũng phải mỉm cười.

[Bách Hợp] Đại Ma Vương Thỉnh Giữ Lấy MạngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ