Chương 26

300 29 2
                                    

Chương 26

Tan học xong Hoàng Tử Thao và Phương Chân Minh cùng nhau đi dạo phố, cũng lâu rồi hai người không đi dạo với nhau.

"Đào, sao em không đi cùng mặt than lại tới tìm anh đi dạo phố?!"

Từ khi quan hệ của cậu và Ngô Diệc Phàm khôi phục như cũ, thời gian cậu và gã ở bên nhau càng ngày càng ít, suốt ngày trừ bỏ Phàm ca vẫn là Phàm ca.

Hoàng Tử Thao nhìn cái bóng trên mặt đất của mình, cái bóng màu đen bị hoàng hôn từ chân trời tách ra rồi lại chia lìa không hoàn toàn, làm nó như thuốc cao bám dính lấy cậu. Cậu gật gật đầu: "Phàm phải tiến hành quay bộ phim mới, bận, nào có thời gian đi chơi."

Phương Chân Minh cảm thấy thật thất vọng với Hoàng Tử Thao, đúng là bởi vì không có Ngô Diệc Phàm ở đây mới chạy đến tìm gã. Gã thụi một cái đánh vào trên người Hoàng Tử Thao: "Em thật là bạch nhãn lang! Trong mắt trong lòng cũng chỉ có mình Ngô Diệc Phàm có phải hay không?"

"Không cần nói như vậy mà..." Hoàng Tử Thao có chút chột dạ đảo mắt nhìn bốn phía, Phương Chân Minh khịt mũi, gã thật không nghĩ tới Hoàng Tử Thao không có lương tâm như vậy, tốt xấu gì gã cũng là người nhìn cậu lớn lên, như thế nào lại thật sự như lời người khác nói "con gái gả chồng như nước đổ đi" đây?

Hoàng Tử Thao lấy lòng ôm bả vai Phương Chân Minh, cười tựa đứa trẻ: "Chân Minh ca ca, tấm lòng em đối với anh vẫn chưa từng thay đổi! Không tin anh nhìn đôi mắt chân thành tha thiết của em nè!"

"Anh còn chưa ăn cơm, đừng làm anh buồn nôn!"

Phương Chân Minh ngoài miệng ghét bỏ, trên mặt tươi cười càng thêm sáng lạn. Hai người chính là như vậy, loại hình thức ở chung này cho tới nay đều đã thành quen, anh có thể tổn hại em tổn hại rất lợi hại, nhưng chỉ cần người khác nếu dám nói một câu không phải với em, anh sẽ liều mạng với hắn.

"Bây giờ chúng ta đi ăn cơm đi!" Nhắc đến ăn, Hoàng Tử Thao vẫn luôn là người tích cực nhất. Phương Chân Minh gật đầu "Em muốn ăn gì? Đồ ăn Trung Quốc, đồ ăn Nhật Bản hay là đồ ăn Hàn Quốc?"

"Đi nhà hàng Trung Quốc đi. Đi!"

Hoàng Tử Thao kéo cánh tay Phương Chân Minh lôi đến nhà hàng Trung Quốc gần nhất.

"Tử Thao..."

Phương Chân Minh đột nhiên dừng bước ngơ ngẩn nhìn Ngô Diệc Phàm và Lâm Di từ nhà hàng ở con phố đối diện đi ra. Hoàng Tử Thao sau khi thấy biểu tình của Phương Chân Minh không khỏi muốn biết gã đang nhìn cái gì, nháy mắt ngẩng đầu sang nụ cười trên mặt cứ như vậy cứng đờ. Đi phía sau bọn họ còn có hai người, hẳn là trợ lý bọn họ, hai người dẫn đầu vừa đi vừa cười, thoạt nhìn rất xứng đôi.

Thấy biểu cảm của Hoàng Tử Thao, Phương Chân Minh hận đến ngứa răng muốn xông lên nói phải trái, nếu không phải Hoàng Tử Thao lôi kéo gã, gã đã sớm nhào lên xé xác Ngô Diệc Phàm!

"Thao, không phải em nói cậu ta đi đóng phim sao? Vì sao còn cùng Lâm Di ở bên nhau?"

Hoàng Tử Thao nhìn chiếc xe của bọn họ đã đi xa, trong lòng nói không nên lời là tư vị gì, đúng vậy, anh rõ ràng nói cho mình rằng hôm nay anh phải đi đóng phim, em làm sao biết lí do anh xuất hiện ở chỗ này?

[Long Fic] [KrisTao] Có Lẽ Em Không XứngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ